Ngày Cưới Của Bạn [...] – Chương 3

“Sao lại thế , bác sĩ con trai tôi đã hoàn toàn bình phục, hiện tại không có chút xu hướng bạo lực nào.”

“Nhưng người phụ nữ này không đơn giản, ai biết ta lại sẽ gì để kích con trai tôi!”

Phóng viên bật mỉa mai.

“Nếu chỉ một câu mà cũng có thể khiến Tần Khắc người, thì ta nên bị nhốt trong tù hoặc viện tâm thần, đừng ra ngoài người khác!”

Câu ấy như một nhát búa giáng mạnh vào tim mẹ Tần, khiến bà ta cứng họng không gì.

Tôi cúi xuống nhặt lại món quà, phủi lớp bụi rồi một lần nữa đưa đến trước mặt bà.

Lần này bà không từ chối, run rẩy nhận lấy món quà, giọng trầm xuống cảm ơn một tiếng.

5

Mẹ Tần vẫn sắp xếp tôi ngồi hàng ghế cuối, còn bà và cha Tần thì không rời mắt khỏi Tần Khắc, chỉ sợ giữa tôi và ta lại có bất kỳ tiếp nào.

Khi buổi tiệc bắt đầu mời rượu, đám người ào ào kéo về bàn chính.

Cha mẹ Tần bị họ hàng thân thích vây quanh, vui vẻ.

Họ uống chút rượu, dần thả lỏng cảnh giác, hoàn toàn không nhận ra tôi đang cầm ly rượu từ từ tiến lại gần Tần Khắc.

Khi đến lượt tôi mời rượu, tôi nhân cơ hội ghé sát tai ta, thì thầm lại câu năm xưa.

Sắc mặt Tần Khắc lập tức biến đổi, ta đột ngột chụp lấy con dao bếp gần đó, hành nhanh đến mức không ai kịp phản ứng, đâm thẳng vào bụng mẹ mình.

Máu bắn tung tóe, mẹ Tần trợn tròn mắt, không dám tin con trai mình, rồi cơ thể đổ gục xuống.

“Tần Khắc lại người rồi!”

Tiếng hét xé toạc sự náo nhiệt của buổi tiệc.

Bàn ghế bị hất tung, ly rượu vỡ loảng xoảng dưới đất, không ai dám xông lên ngăn cản.

Cha Tần tỉnh lại, lập tức chạy đến can ngăn.

Nhưng Tần Khắc đã đỏ mắt như lên cơn điên, vung dao loạn xạ chém về phía cha mình.

Tay và chân cha Tần Khắc bị đâm liên tiếp nhiều nhát, ông ta đau đớn nằm rạp dưới đất cầu xin tha mạng.

“Con trai à, cha là ba con mà…”

Tần Khắc vừa nghe thấy câu đó, liền vung dao chém xuống, cắt một nhát trí mạng ngay cổ người cha vẫn còn đang giãy giụa.

Máu bắn tung tóe, lập tức nhuộm đỏ cả tấm thảm dưới chân.

Sau khi cha, Tần Khắc mặt không biểu cảm quay lại bên thi thể mẹ, giống hệt ba năm trước khi đâm chết Lý Đồng, hắn lại đâm liên tiếp mười tám nhát dao lên cơ thể bà.

May mà có người kịp thời gọi cảnh sát, sau khi cha mẹ Tần Khắc chết, cảnh sát nhanh chóng khống chế hiện trường.

Tần Khắc không chống cự, ngoan ngoãn để cảnh sát còng tay mình.

Tuy , đám người thân nhà họ Tần lại đồng loạt đứng ra, phẫn nộ chỉ tay vào tôi.

“Tại sao các người không bắt con tinh này?!”

“Chúng tôi đều thấy rõ ràng, chính ta gì đó với Tần Khắc, rồi cậu ta mới người!”

Mọi người thi nhau phụ họa, đồng loạt hướng mũi dùi về phía tôi.

“Đúng ! Năm năm trước cũng vì lời của ta, Tần Khắc không không rằng đã vợ mình!”

“Kẻ người thật sự chính là ta mới đúng!”

Viên cảnh sát Trương năm nào lập tức nhận ra tôi, giọng nghiêm khắc chất vấn:

“Cô rốt cuộc đã gì với cậu ta?”

Tôi vẫn như năm năm trước, kiên quyết không tiết lộ câu ấy.

“Đã có ba mạng người rồi, vẫn không chịu ra sao?!”

Đúng lúc đó, một đứa bé bỗng lao ra, tay giơ chiếc máy quay, mặt mày ngây thơ nở nụ rạng rỡ.

“Em đã quay lại câu mà chị ấy rồi!”

6

“Tiểu Bảo, em thật chứ? Em thật sự đã quay lại toàn bộ vừa rồi?”

Giọng cảnh sát Trương mang theo sự nôn nóng, ánh mắt dán chặt vào đứa bé chừng năm, sáu tuổi ấy.

Tiểu Bảo chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt ngây ngô, rõ ràng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ theo bản năng ôm chặt chiếc máy quay trong lòng.

“Góc quay của em vừa khéo hướng đúng về phía chị ấy.”

Nó lắc lắc máy quay trong tay.

“Nếu không tin, mọi người cứ xem đi.”

Mọi người như bị một sức mạnh vô hình hút lấy, lần lượt chen chúc về phía Tiểu Bảo.

Cảnh sát Trương cau mày, bước nhanh về phía trước, giật lấy máy quay trong tay cậu bé.

Anh ta dán mắt vào màn hình, xem thật nhanh rồi lại xem lại đến ba lần với vẻ không tin nổi.

Sau đó, ngẩng đầu lên, ngơ ngác tôi, giọng run run:

“Cô chỉ có mỗi câu đó?”

“Vậy mà cậu ta lại người chỉ vì câu của sao?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...