Vì muốn thay đổi vận mệnh của ông chồng phản diện, trước khi anh tự lao đầu vào chỗ ch.ết, tôi đã nhanh chân tìm được anh ấy trước. “Tôi có thai rồi, đứa bé là của anh.” Con ngươi anh co rút dữ dội. Tôi bình tĩnh nói tiếp: “Đúng vậy, không sai đâu, chính là lần mà anh nghĩ tới đấy.” Thế là, anh bắt đầu nộp tiền tiêu vặt đều đặn, nghiêm túc học làm bố, còn muốn trở thành tấm gương cho con cái, căn bản chẳng còn thời gian đâu mà gây chuyện với nam chính nữa. Cho đến một đêm nọ, anh đột nhiên mở mắt bừng tỉnh: “Không đúng!” “Nắm tay… làm sao mà có thai được?!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?