Chương có nội dung bằng hình ảnh
Editor: Lăng
Ninh Hi đến Nam Thành, ngồi xe của đoàn phim 《 Già và trẻ 》để đến phim trường.
Tối nay có một cảnh quay đêm, khí tượng dự báo đêm nay sẽ có tuyết rơi nên đạo diễn đang chờ tuyết, đoàn phim mời một vị đầu bếp lão làng của quán hoành thánh chuyên nấu trên bếp củi đến tận phim trường để nấu súp hoành thánh giúp họ ấm cơ thể.
Ninh Hi đi theo nhân viên của đoàn phim vào trong, đám đông đang sôi nổi ăn hoành thánh.
Điền Điền, trợ lý của Hướng Tiểu Viên ra đón : "Xin chào Vị tiểu thư, xin mời theo tôi."
Ninh Hi gật gật đầu: "Cảm ơn."
Một tuần trước, nhờ thông qua mối quan hệ của Dư Bối mà đã liên lạc với đoàn phim và trợ lý của Hướng Tiểu Viên, lịch sự hỏi liệu có thể gặp mặt Hướng Tiểu Viên không.
Lịch trình của Hướng Tiểu Viên dày đặc, bình thường cũng không tổ chức fanmeeting, vì Ninh Hi là tác giả gốc của 《 Già và trẻ 》 nên mới thành công có cơ hội gặp mặt ấy một cách gần gũi.
Trước đây Ninh Hi cũng từng có vài tác phẩm chuyển thể thành phim, là một người có hội chứng sợ xã hội nên chưa bao giờ tham gia vào quá trình viết kịch bản, cũng không tiếp với đoàn phim nào.
Đây là lần đầu tiên.
Cô quấn khăn quàng cổ và mang một chiếc áo lông dày, bước vào phòng trang điểm đoàn phim dựng tạm.
Hướng Tiểu Viên đang trang điểm bên trong.
Bỗng dưng Ninh Hi lại thấy khẩn trương.
Cô bước vào sau trợ lý Hướng Tiểu Viên vài bước.
Ninh Hi đứng yên, nghe Điền Điền : "Chị Hướng, Vị tác gia với rồi."
Cô kia xoay người, khẽ mỉm . Cô ấy chỉ mang quần jean và áo khoác, rất đơn giản, giống hệt như những gì miêu tả trong sách.
Ninh Hi cảm thấy hơi lúng túng.
"Chào Vị tác gia." Cô trẻ lên tiếng, chủ vươn tay.
"Xin..... Xin chào." Ninh Hi vươn tay nắm tay ấy, cảm giác mềm mại, còn nghe thấy mùi thơm thoang thoảng phát ra từ cổ áo đổi phương, từ từ lan tỏa ra không trung.
Cô ấy có trang điểm, lớp trang điểm này dùng để giấu đi nhan sắc mỹ lệ của ấy.
"Tôi muốn nhờ ký tên giúp." Ninh Hi thở nhẹ, bày tỏ cầu của mình.
Cô lấy từ trong túi ra một quyển 《 Già và trẻ 》.
Hướng Tiểu Viên , sóng mắt như như bướm bay, chớp mắt: " Đây chỉ là chuyện nhỏ, vốn có thể nhờ người đưa tới mà."
Cô ấy cầm lấy, trợ lý nhanh chóng đưa bút qua, Hướng Tiểu Viên mở trang tiêu đề, hơi nhướng mi: "Vị tác gia, tôi nên viết gửi tặng ai đây?"
Từ lúc vừa bước vào, Ninh Hi đã cảm thấy có một lớp khẩn trương vô hình bao phủ lấy bản thân. Bình thường vốn không giỏi đối phó với người lạ, mà quan trọng hơn là áp lực do chính Hướng Tiểu Viên mang đến.
Rõ ràng ấy chỉ đang mặc một bộ đồ rất bình thường, trang điểm "bình thường", so với tầm thường còn tầm thường hơn, nơi ấy xuất hiện đều có những gợn sóng tích điện vô hình rải rác trong không gian.
Khiến tê dại, bối rối vô cùng.
Quả nhiên, ấy vốn là nữ chính chiếm hết hào quang.
Cuống họng Ninh Hi khẽ : "Nhờ viết là gửi tặng Lương Tân Hòa, phần còn lại muốn viết gì cũng ."
"Lương Tân Hòa?" Hướng Tiểu Viên đọc lại một lần, "Chà, tên hay quá, khi đọc như đang mỉm ."
Ninh Hi lập tức thả lỏng, gật đầu.
"Nghe có vẻ là tên một nhỉ." Cô ấy hơi nghiêng đầu, gõ bút vào giữa môi, trông như một thiếu nữ đáng .
"Ừm, đây là đời của tôi." Ninh Hi thẳng không chút ngập ngừng.
"Ồ," Hướng Tiểu Viên ngước mắt , trong ánh mắt chứa đầy ánh sáng, "Hai người ân ái quá."
Cô ấy nhanh chóng viết xong, đưa cho Ninh Hi: "Vị tác gia, chờ khi phim trình chiếu thì và đời nhất định phải đến đấy."
Ninh Hi chưa bao giờ tham dự buổi công chiếu ra mắt tác phẩm, dù là phát sóng trực tiếp hay là ra ngoài rạp chiếu phim.
"Nhất định!" Ninh Hi dừng một chút, trúc trắc, "Đến lúc đó phiền xếp cho chúng tôi chỗ gần một chút không? Vì, người ấy là một fan cuồng của ......"
Cô mà gương mặt cũng đỏ theo.
Đúng là vì mình, bất chấp mọi thứ.
Hướng Tiểu Viên rộ lên, sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề, đến lúc đó dẫn ấy tới gặp tôi đi, để chúng tôi quen một chút."
......
Trên đường ngồi xe về lại khách sạn, cơ thể căng cứng của Ninh Hi thả lỏng, dựa vào lưng ghế thầm .
Tuy rằng tuổi không còn trẻ nữa, đối mặt với ngôi sao hàng đầu trong giới giải trí vẫn cảm thấy áp lực rất lớn.
Tài xế ngồi trước kêu lên: "Đổ tuyết rồi."
Ninh Hi nghe cũng ra ngoài cửa sổ, đây là trận tuyết đầu mùa của năm nay, bay khắp không trung, như phủ lên phố phường một lớp axit sunfuric trắng.
Ninh Hi một lúc, nơi sâu thẳm trong lòng hơi trầm xuống, vừa định điện thoại cho Tân Hoà thì màn hình đã rung lên trước.
Ý xuất hiện bên môi, bắt máy: "Hi nghe đây em......"
"Hi ơi, Hi có thấy hot search chưa?" Giong Lương Tân Hòa có vẻ gấp gáp
"Chưa, sao em?" Tim Ninh Hi vọt lên.
"Cái đó...... Hướng Tiểu Viên tỏ !"
"Vậy sao......" Trái tim Ninh Hi thả lỏng, lại cảm thấy buồn , "Thế là thế nào?"
"A, như cũng không chuẩn lắm, có thể là công khai cảm."
"Hửm?"
Chuyện công khai lên hot search cũng là bình thường mà?
"Không phải, Hi cứ xem đi rồi em sau, em sốc quá!"
Ninh Hi thoát ra, xem bảng hot search trên Weibo.
"Khuyên tai của Hướng Tiểu Viên"
"Vẻ đẹp của chủ tịch Đồng Hoa."
Cô bối rối một lúc, chuyển sang cuộc gọi: "Là sao thế em?"
"Hi vẫn chưa hiểu đúng không, đại loại là Hướng Tiểu Viên đều sẽ đeo một chiếc khuyên tai cánh bướm rất đặc biệt vào các dịp quan trọng, tất cả mọi người đều nghĩ là chỉ có một chiếc. Chẳng ngờ hôm nay trong video phỏng vấn, chủ tịch của Đồng Hoa cũng mang một chiếc khuyên tai y hệt như thế."
"...... Nếu giống thì có lẽ cũng không hiếm lạ gì?"
"Không đâu, trước đó chuyện khuyên tai của Hướng Tiểu Viên cũng đã nổi tiếng trên mạng rồi, có người thiết kế nó thiết kế bởi một chuyên gia thiết kế đá quý rất nổi tiếng. Không còn sản xuất, không có chiếc thứ hai."
"Hơn nữa, chủ tịch của Đồng Hoa tên là Vĩ Trang, trước kia trên Weibo của Hướng Tiểu Viên thường xuyên xuất hiện tag "WZ", có người còn đoán là trai của ấy! Bây giờ mới vỡ lẽ hóa ra không phải là trai, mới đúng, ôi......"
* Vĩ Trang = Wěi Zhuāng
Có lẽ vì quá kinh ngạc nên hơi thở Lương Tân Hòa hơi mạnh, Ninh Hi không khỏi mỉm .
"Ngoài 2 hashtag này thì những hashtag khác đều không xuất hiện trên bảng hot search, dù lượt thảo luận lớn đến đâu cũng không !"
"Trời ơi...... Em sắp ngất...... Không phải mình em nghĩ đâu Hi, tất cả cư dân mạng đều đang nghĩ đó!"
"Còn nữa...... Thêm là......"
Ninh Hi mỉm nghe, không thể không dù là người nghe cũng cảm thấy rất có lý.
"...... Ôi, em xin lỗi, em lắm mồm quá, bây giờ Hi đang ở đâu thế? Về khách sạn chưa?"
Ninh Hi không với ấy chuyện mình nhờ Hướng Tiểu Viên ký tên, muốn cho ấy một niềm vui bất ngờ, chỉ mình đi tham quan chụp ảnh.
"Uhm, gần đến rồi."
"Thế mai Hi sẽ về sao? Em rất nhớ Hi."
"Ừ, mai Hi sẽ bắt chuyến tàu sớm nhất đề về." Ninh Hi khựng lại, đồng giờ, chỉnh lại kính, "Bây giờ vẫn còn một khoảng thời gian mới đến chuyến cuối cùng, hay là......"
"Không , đừng đừng đừng, muộn quá rồi, Hi về khách sạn nghỉ ngơi đi."
"Cũng chưa muốn lắm mà em, còn kịp......"
"Hi mà thế thì em đến đón Hi đấy."
"Em không cần phải đón, Hi gọi xe về ."
"Không , em phải đi đón Hi......"
"...... Được rồi," Ninh Hi bất đắc dĩ , "Thế mai Hi về nhé,"
"Dạ dạ, phải chứ......" Lương Tân Hòa bỗng nhiên lại thất vọng, than thở, "Em còn nghĩ Hướng Tiểu Viên và Hà Thần Ảnh rất ngọt ngào đó, em đu sai couple rồi......"
"Nhưng em từng đoán ấy là cong mà, em đoán đúng rồi đấy thôi."
"Cũng đúng. A đúng rồi, Hi này, em vừa mới biết chủ tịch của Đồng Hoa là một nữ cường nhân. Bách Khoa Baidu ấy là người có nhiều cổ phần nhất, không tiết lộ tuổi tác, cơ mà xem ảnh thì thấy còn rất trẻ và cũng rất đẹp. Em cảm giác giống đại ngự tỷ lãnh khốc......"
Ninh Hi khẽ: "Hòa này, có phải em vừa mới tìm kiếm thông tin về ấy đúng không?"
Lương Tân Hòa bẽn lẽn: "Em tò mò quá, Hi biết mà, những nhân vật tầm cỡ này thì người thường như chúng ta sao biết tên ......"
Ninh Hi gật đầu đồng ý: "Đúng thật, Hi có biết tập đoàn Đồng Hoa......"
Lương Tân Hòa bỗng nhiên phản ứng lại: "Ơ, em lại nhiều chuyện rồi, mất hứng quá......"
"Có đâu, Hi thấy đáng lắm." Ninh Hi tươi rất ấm áp, bông tuyết ngoài cửa sổ, khẽ than, "Nếu có thể gặp em ngay lúc này thì thì tốt rồi."
Người trong điện thoại yên tĩnh một lúc, Lương Tân Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm: "Hi lại mấy lời phạm quy thế này rồi......"
Bông tuyết rơi lả tả dưới ánh đèn, yên lặng tuyệt mỹ, chiếu lên những con đường lạ lẫm.
Ninh Hi kéo rèm khách sạn ra, trời tuyết ngoài cửa sổ, thở một thật dài.
Cô xoay người bật ứng dụng gọi xe, đặt chuyến đi về Tây Thành. Đợi một lúc, cuối cùng cũng có người nhận chuyến.
Cô mang áo ấm choàng khăn vào, xách túi đi trả phòng, sau đó lên xe về lại Tây Thành.
Xe chạy hơn hai tiếng, trên đường Ninh Hi có ngủ một giấc, khi tỉnh đã về lại Tây Thành.
Nhìn phố xa mà mình quen thuộc, ý lập tức xuất hiện trên mặt .
Vượt gió vượt tuyết trong đêm đông, chỉ vì người kia.
Cô cầm chiếc túi đựng cuốn sách có chữ ký, quẹt thẻ vào khu chung cư, đi thang máy lên lầu rồi bấm mật khẩu vào nhà.
Trong nhà yên tĩnh.
Cô nhẹ nhàng khẽ mở cửa phòng ngủ, Lương Tân Hoà đang say giấc trên giường.
Ninh Hi lộ ra ý , đi thay đồ, rửa mặt xong rồi khẽ leo lên giường.
Bầu không khí thân thuộc và hơi thở người bao quanh , cơ bắp mệt mỏi trên người thả lỏng, tràn đầy cảm giác an toàn, Ninh Hi thở một hơi dài đầy thoải mái.
"Ưm......" Lương Tân Hòa cảm giác như có thứ gì đó đến gần người mình, mở đôi mắt nhập nhèm, "Hi...... Hi về rồi sao?"
Ninh Hi ôm chặt , hôn nhẹ lên đầu , khẽ ừ.
Lương Tân Hòa áp mặt vào cổ ấy, còn hôn ấy một cái, lẩm bẩm: "Đại văn hào biết tạo bất ngờ quá." Nhưng rất buồn ngủ, xong lại ngủ thiếp đi.
Ninh Hi vuốt v e gương mặt ấm mềm của Tân Hòa, cánh môi cong lên dịu dàng, nhắm mắt lại bước vào mộng đẹp cùng người thương.
Chờ mai tỉnh dậy rồi với em ấy chuyện ký sách và chỗ ngồi đêm công chiếu sau .
- ----
Vĩ Trang và Hướng Tiểu Viên là hai nhân vật chính trong tiểu thuyết Ảo ảnh điện quang của tác giả, các có thể tìm xem nhé. Ninh Hi lãng mạn quá các ạ, cực phẩm luôn ấy. Thật ra dự tính ban đầu của mình là để xưng hô như thế này, cơ mà do bỏ bê lâu quá nên mình quen béng mất ý định này 🥲
Miền Trung bão lũ, hy vọng tất cả mọi người đều bình yên vượt qua.
Bạn thấy sao?