Trong lễ kỷ niệm thành lập trường, Mai Thu Hương đã túm lấy một chàng vừa thổ lộ với mình mà hôn.
Lần này, lửa giận trong lòng Đào Trọng Nghĩa rốt cuộc phun trào.
Tối hôm đó, Bạch Chi Mai thấy Đào Trọng Nghĩa ép Mai Thu Hương vào góc tường, điên cuồng chà đạp đôi môi của ấy.
Mai Thu Hương rốt cuộc đạt ước muốn.
Bạch Chi Mai cùng Đào Trọng Nghĩa quay về .
Sau đó, Mai Thu Hương dẫn Đào Trọng Nghĩa về nhà họ Mai.
Đây là lần đầu tiên Bạch Chi Mai thấy vị chủ nhân nho nhã của nhà họ Mai nổi giận.
Cũng là lần đầu tiên Bạch Chi Mai thấy sự tự ti trong mắt Đào Trọng Nghĩa.
Sự ngăn cản của ông chủ nhà họ Mai không cho Đào Trọng Nghĩa và Mai Thu Hương tách ra, ngược lại còn khiến bọn họ nhau sâu đậm hơn.
Cũng vì thế mà ông Mai khóa luôn thẻ của Mai Thu Hương.
Chỉ một tháng, toàn bộ tiền tiết kiệm kiếm từ công việc bán thời gian trước đây của Đào Trọng Nghĩa, đã bị tiêu hết.
Anh ta không chỉ hỏi vay tiền Bạch Chi Mai nhiều lần, mà còn lần đầu tiên mở miệng xin mẹ ta gần 2 vạn.
Phải biết rằng, từ trung học tới giờ, hai người bọn họ đều dùng học bổng để nuôi sống bản thân.
Dì Chu còn lén gọi điện hỏi rằng, có phải Đào Trọng Nghĩa gặp phải việc gì khó khăn không.
Bạch Chi Mai chỉ có thể an ủi dì Chu là Đào Trọng Nghĩa đang khởi nghiệp, cần tài chính.
Kỳ thật biết, nguyên nhân của tất cả những chuyện này, chỉ là vì Mai Thu Hương trúng một cái túi Chanel.
Cuối cùng Mai Thu Hương và Đào Trọng Nghĩa chia tay nhau một cách đầy khó chịu.
Mai Thu Hương không hiểu, tại sao ấy chỉ mua một đôi giày cao gót có tám trăm ngàn, mà Đào Trọng Nghĩa lại cau có với ấy.
Bởi vì trước kia, ấy còn từng đi đôi giày có giá những một triệu tám cơ mà.
Đào Trọng Nghĩa cắn chặt răng, không gì.
Nhưng Bạch Chi Mai biết, ta chia tay, không phải bởi vì ta không Mai Thu Hương, mà do ta cảm thấy bản thân hiện giờ không xứng có ấy.
6.
Năm năm sau, con thuyền lớn nhà họ Mai có xu thế chìm dần.
Mà công ty khoa học kỹ thuật của Đào Trọng Nghĩa lại bắt đầu nổi lên.
Nhà họ Mai loan truyền tin tức muốn kết thông gia.
Đào Trọng Nghĩa vui mừng đi tới, lại lần nữa bị sự thật vả cho sưng mặt.
Cho dù nhà họ Mai có là chiến thuyền hỏng, thì cũng không phải chỗ mà ta có thể bước lên.
Cuối cùng, Mai Thu Hương gả cho cậu hai nhà họ Thịnh - một thế gia lâu năm.
Đào Trọng Nghĩa bắt đầu mua say hàng đêm, mỗi ngày đều sống như một cái xác không hồn.
Ban ngày Bạch Chi Mai giải quyết giúp ta cục diện rối rắm trong công ty, buổi tối còn phải chạy tới các quán bar đón ta về nhà.
Mỗi lần ta uống rượu, gò má đỏ bừng đều khiến Bạch Chi Mai nhớ tới thiếu niên dưới ánh chiều tà hôm đó.
Trong lòng vừa chua vừa chát.
Khi đó, hẳn là ta thực sự cảm thấy có là may mắn.
Bạn thấy sao?