Nàng Tiên Cá Bỏ [...] – Chương 2

2

 

Lục Cảnh Nhiên có vẻ rất coi trọng người này, chọn hết bộ đồ này đến bộ đồ khác, cuối cùng cầm trên tay hai chiếc cà vạt hỏi tôi: “Cái nào đẹp hơn?”

 

Tôi chỉ vào chiếc màu xanh sapphire trên tay phải của ta.

 

Sau đó, ta bỏ chiếc màu xanh sapphire xuống và thắt chiếc màu xanh đậm bên tay trái.

 

Tôi câm nín những hành đó.

 

Khi Lục Cảnh Nhiên nhận bó hoa người hầu chuẩn bị kỹ càng, tôi mới biết người mà ta đón ngày hôm nay là một người phụ nữ.

 

Khi đến sân bay, chúng tôi đợi một lúc thì thấy một xinh đẹp thuần khiết vẫy tay chào Lục Cảnh Nhiên.

 

Lục Cảnh Nhiên vừa thấy ta, khuôn mặt căng thẳng lập tức lộ ra nụ : “Cuối cùng em cũng chiuj quay trở lại rồi à?”

 

Giọng điệu thân thuộc, ẩn chứa nỗi nhớ nhung khó có thể nhận ra.

 

tự nhiên nhận bó hoa, sau đó dang tay ôm lấy ta: “Nói thế này mà ai không biết còn tưởng là đang ghen đấy.”

 

Cô ta buông Lục Cảnh Nhiên ra, sau đó chuyển qua ôm lấy cánh tay ta.

 

Sau đó, ta tôi hỏi: “Đây là ai?”

 

Khác với mấy lần trước, lần này Lục Cảnh Nhiên không tự mình giới thiệu mà đợi tôi mở miệng chuyện.

 

Tôi gượng : “Tôi tên Mạnh Đàn.”

 

đưa tay ra: “Tần Nghiên.”

 

“Lên xe đi, đưa em đi tẩy trần.”

 

Tẩy trần: Tục xưa, khi có người đi xa về thì đặt tiệc "tẩy trần", ý rửa sạch bụi bặm trong lúc đi đường.

 

Lục Cảnh Nhiên vô cùng phong độ, ta xách hành lý hộ Tần Nghiên, đưa tay ra bảo vệ đầu ta khi ta bước lên xe, mỗi một tác đều rất cẩn thận và ân cần.

 

Đây là điều mà từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ thấy.

 

Trong xe, Tần Nghiên và Lục Cảnh Nhiên ngồi ở ghế sau ôn lại chuyện cũ.

 

Có lẽ tôi đã hiểu điều gì đó. Họ là học cấp ba. Lúc đó, Lục Cảnh Nhiên có cảm với Tần Nghiên, sau đó do sức khỏe yếu nên ta đã bỏ học còn Tần Nghiên thì ra nước ngoài du học.

 

Lần chia xa này kéo dài suốt sáu năm.

 

Ồ, hóa ra đây là Bạch Nguyệt Quang của Lục Cảnh Nhiên.

 

Tôi đã từng nghe bè của ta nhắc đến người này.

 

Họ thường so sánh tôi với Tần Nghiên.

 

Vậy chuyện Lục Cảnh Nhiên về tiệc tẩy trần là...

 

“Đến rồi.”

 

Xe dừng lại trước cửa một câu lạc bộ cao cấp, trái tim vốn đang thấp thỏm của tôi cuối cùng cũng chết lặng.

 

Đến một nơi thế này chắc chắn sẽ có những người của ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...