Nàng Thực Quá Xinh [...] – Chương 16

16

Khoảng thời gian vui vẻ bao giờ cũng trôi qua nhanh chóng, viện dưỡng lão đã đi vào hoạt

Tôi lại trúng một miếng bánh mới, khách sạn .

Không còn cách nào khác, phải cố gắng kiếm tiền.

Vài người trong giới đều rất khó hiểu, tại sao tôi vẫn không đồng ý lời tỏ của Cố Mộc Thần.

Bởi vì điều tôi cần không phải sự che chở dưới đôi cánh của ấy, mà là có đủ tự tin để đứng bên cạnh ấy.

Một ngang hàng bình đẳng, mới thú vị hơn.

Mà Cố Mộc Thần rất hiểu tôi, từ trước đến nay vẫn một mực ủng hộ tôi, lần này nghe tôi muốn mở khách sạn , ngay lập tức đã phái đội ngũ thiết kế tới bàn việc hợp tác.

Anh ấy cũng rất hứng thú với mục tiêu này, ở nước ngoài thì rất thịnh hành, trong nước thật sự có thể mới có vài khách sạn đạt chuẩn.

Có thể coi đây là lần hợp tác thực sự đầu tiên của tôi và ấy.

Cả hai bên đều không thiếu tiền, mục tiêu lại như nhau, rất nhanh đã ký kết hợp đồng hợp tác!

Ngày tin tức công khai, cổ phiếu của công ty hai bên đều tăng mạnh, Cố thị tăng ít hơn một chút, 10%, còn Vân Đường trực tiếp tăng 60%.

Lần này quả thực đã đón một lượng lớn truy cập.

Báo kinh tế nhận định lần hợp tác này của chúng tôi là sự kết hợp giữa các thế lực mạnh, các tập đoàn khác ban đầu còn quan tâm đến khách sạn nhân cũng lần lượt từ bỏ. Đây là điều mà cả hai chúng tôi không khi đơn phương độc mã.

Nhìn thấy kết quả này, tôi vô cùng hài lòng.

Tập đoàn bắt đầu tuyển dụng trở lại, lúc này tôi cũng nghĩ đến mấy cún bé nhỏ theo đuôi Thẩm Hi, có thể dành thời gian rảnh đi phỏng vấn họ rồi.

Cố Mộc Thần có phần thắc mắc khó hiểu: "Ân Ân, mấy buổi phỏng vấn có gì hay để xem sao? Bữa tiệc trưa của chúng ta rất quan trọng."

Ừm, bữa tiệc lần đầu hợp tác, những người nổi tiếng giới thương trường đều sẽ có mặt.

Là chủ nhà, tiếp đãi tốt rất quan trọng.

Nhưng tôi cảm thấy mặt mũi mấy cún theo đuôi Thẩm Hi ngày nào ở nhà khinh thường tôi khi trông thấy tôi thực sự ra sao chắc hẳn sẽ rất thú vị.

Vòng phỏng vấn đầu tiên của Tập đoàn Vân Đường là thi viết, vòng phỏng vấn có ba phần.

Gặp tôi là ở vòng cuối cùng.

Tại phòng họp của Tập đoàn Vân Đường, tôi ngồi chính giữa các cún bé nhỏ theo đuôi Thẩm Hi đang kinh ngạc há hốc mồm đứng ở phía dưới. Khóe miệng tôi cong lên.

Các cún bé nhỏ theo đuôi Thẩm Hi kinh ngạc chỉ vào tôi : "Thẩm Ân, , ngồi đây gì?"

Tôi dựa lưng vào ghế, ung dung xoay bút, như như không : "Không phải phòng vấn sao?"

Bọn họ tỏ vẻ khó tin: "Cô mà lại là người phỏng vấn chính của Vân Đường ư?"

Thông thường những người có thể giám khảo chính thì vị trí trong công ty đều không thấp.

Tôi mỉm lắc đầu: "Cô đoán sai rồi."

Các cún bé nhỏ theo đuôi Thẩm Hi khi này mới thở phào nhẹ nhõm: "Làm tôi sợ chết khiếp."

Ngay sau đó, nữ nhân viên bên cạnh mỉm bổ sung: "Đây là chủ tịch tập đoàn của chúng tôi, chỉ vì và chủ tịch của chúng tôi cùng học một trường đại học, cho nên mới tăng thêm chỉ tiêu tại trường đại học của ."

Tức thì, các cún bé nhỏ chân mềm nhũn lập tức ngã ngồi xuống đất.

Vốn dĩ tôi chẳng cần phải tay chân gì, bản lĩnh tâm lý của họ quá yếu, trông thấy tôi là lắp rồi, bị loại luôn ngay tắp lự.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...