Nàng Công Chúa Lực [...] – Chương 10

Ta đem chuyện này cho mẫu phi.Mẫu phi : "Tần tiểu tướng quân kiếp trước là bàn tính thành tinh, kiếp này mới đầu thai người, thật là giỏi tính toán."Ta hỏi: "Nhi thần không hiểu hắn ta mưu đồ cái gì?"Mẫu phi : "Cái gì mà công chúa biến thành quận chúa, thế nào chẳng phải vẫn là nữ nhi của phụ hoàng con, ông ngoại con thương con, bốn cữu cữu cũng thương con, con còn có một ca ca hoàng tử, hắn ta từ một cây non đơn độc, biến thành sau lưng có chỗ dựa lớn. Chức Quốc công của gia gia hắn ta khôi phục rồi, vẫn chưa đến chuyện thừa kế, hắn ta đây là muốn kéo dài tước vị và vinh quang của Quốc công, còn muốn hưởng phúc lợi của phò mã."Haiz, ta đã người này là củ sen biến thành, cả người đều là tâm nhãn (lỗ trống trong củ sen).Mẫu phi ta : "Con vừa xinh đẹp vừa cao lớn lại có thể đánh nhau, vợ võ tướng rất thích hợp. Nói chung, con lấy thân phận quận chúa gả cho hắn ta, có lợi không có ."Năm đó Phượng Tường quận chúa là thân phận thay đổi, trên thực tế ban thưởng và danh tiếng không hề kém đi chút nào.Khi đó hình biên giới phức tạp, gả một nữ nhi qua đó có thể khiến cho thế nhanh chóng ổn định, triều đình đương nhiên đồng ý, cái gì mà lưỡng tương duyệt, đó đều là chuyện sau này.Đối phương chẳng qua chỉ là một thế lực cát cứ, không thể để người ta cảm thấy là phái công chúa đi hòa thân, đành phải cái trò biến công chúa thành quận chúa, là vì để cho đôi lứa có cuối cùng thành thân thuộc.Trong tất cả các lý do, nam nữ là màn che mắt lớn nhất, trên thực tế lại là thứ không quan trọng nhất.Biến số duy nhất là bản thân Phượng Tường quận chúa có năng lực mạnh mẽ, cuối cùng uy vọng của bà ấy còn vượt qua cả trượng phu.Cửa ải quan trọng nhất ở phía Tây thậm chí còn đổi tên thành Phượng Nương Tử quan.Tần tiểu tướng quân biết ta khao khát điều gì, biết ta mơ ước điều gì, cho nên hắn ta cho rằng hắn ta có thể nắm chắc dụ dỗ ta.Haiz… sự dụ dỗ rất lớn đấy.Mẫu phi cũng ra tâm tư của ta, cũng không khuyên ta nhiều.Ta không có hứng thú với con người Tần tiểu tướng quân, cái bánh vẽ hắn ta vẽ ra quá thơm.Trằn trọc, ta không ngủ .Không biết vì sao, vừa nghĩ đến hắn ta là vì có ích mà muốn cưới ta, ta nhịn không sẽ buồn bã.Rõ ràng đối với Tần tiểu tướng quân không có chút tâm tư nam nữ nào, ta vẫn buồn bã.Buồn cái gì chứ?Nam nhân vì có ích mà cưới nữ nhân, lại không muốn nữ nhân quá mức có ích.Vậy nữ nhân rốt cuộc nên thế nào.Ta cảm thấy tủi thân, tủi thân không lý do.Ta khóc, từ thút thít nhỏ giọng đến gào khóc lớn tiếng.Tiếng khóc của ta quá lớn, kinh đến mẫu phi.Bà ấy hỏi ta sao .Ta vừa rơi lệ vừa :"Hắn ta cảm thấy Tĩnh Nhã vô dụng, cho nên sẽ không cưới Tĩnh Nhã. Hắn ta cảm thấy con có ích nên muốn cưới con. Nhưng dáng vẻ kia của Tĩnh Nhã chẳng phải là dáng vẻ mà trong sách nữ nhân nên có sao? Cái gì là có ích, cái gì là vô dụng, ai định đoạt chứ?Con không phải dạ xoa, con có ích hay vô dụng cũng không cần người khác quản, con là Linh Lung, con là Linh Lung, con là chính mình, con chính là con!"Ta oa oa oa khóc lớn, mẫu phi ôm ta vào lòng."Con ngoan, con chính là con, con chính là con, không cần để ý đến tên họ Tần kia. Con muốn thế nào thì cứ thế ấy, muốn nữ đạo sĩ cũng , để ông ngoại con đúc cho con một thanh Thiên Sư đại kiếm, dẫn lôi đánh c.h.ế.t những kẻ ngứa mắt kia."Ta lau nước mắt: "Không cần Thiên Sư đại kiếm, con dùng Thiên Sư đại phủ, cũng có thể đánh c.h.ế.t bọn chúng."Nhưng, bọn chúng là ai, là ai chứ? Ta không rõ ràng.BảyTa không để ý đến tên họ Tần kia, hắn ta ngược lại càng hăng hái.Hắn ta ở bên ngoài cố ý vô lan truyền, đối với ta vô cùng ngưỡng mộ.Còn năm đó Phượng Tường quận chúa sử dụng một cây Ngạo Tuyết Mai Hoa thương, tư hiên ngang, mà Tuyên Hoa Đại Phủ của Linh Lung công chúa ngày nay rất có khí khái của quận chúa năm đó, thậm chí còn hơn một bậc.Nói nhiều rồi, đương nhiên có người truyền lời đến tai phụ hoàng.Phụ hoàng nghe xong không giận, ngược lại mỉm .Đây là một tín hiệu nguy hiểm.Tần tiểu tướng quân trong mắt phụ hoàng, là nhân tài đặc biệt đáng giá bồi dưỡng.Mãnh tướng dễ tìm, thống soái khó cầu.Tần Dược Phong bồi dưỡng tốt sẽ là một nhân tài thống soái.Hắn ta còn quý ở chỗ trẻ tuổi, không những có thể để phụ hoàng sai khiến, còn có thể lưu lại cho hoàng đế đời sau.Phụ hoàng cũng có tuổi rồi, người phải cân nhắc bồi dưỡng một số thần tử có thể dùng cho người kế vị.Dùng một nữ nhi để lôi kéo một nhân tài có ích, hà cớ gì không , huống chi nữ nhi này vốn dĩ như không gả đi .Tĩnh Nhã có chút tức giận, tỏ vẻ không muốn để ý đến ta.Ta bực bội : "Hắn ta đó là cưới ta sao? Hắn ta đó là cưới ông ngoại và bốn cữu cữu của ta đấy! Muội đừng có mà xị mặt với ta nữa."Tĩnh Nhã : "Ta hiểu, ta vẫn tức giận, hừ hừ."Hừ hừ cái gì, tưởng mình là heo chắc.Tĩnh Nhã tức giận chống nạnh : "Hai người còn rất xứng đôi."Ta không hiểu: "Xứng đôi chỗ nào?"Tĩnh Nhã xảo quyệt: "Hắn ta là cầm thú, tỷ là dạ xoa, vừa đúng một đôi."Ta túm lấy nàng ấy, muốn đánh m.ô.n.g nàng ấy, nàng ấy hét lớn gọi mẫu phi cứu mạng. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...