7.
"Anh ấy lại mất trí nhớ, sẽ sớm bình phục thôi."
Bác sĩ bản báo cáo ch//ẩn đoán trên tay, đẩy cặp kính gọng đen trên sống mũi lên rồi như .
Miếng gạc trên đầu tháo ra chưa bao lâu, lại đội lại, mặt trắng bệch như thể không còn chút m//á//u.
Tôi cảm thấy mệt mỏi, thận trọng hỏi : “Anh có nhớ chuyện gì xảy ra gần đây không?”
Anh nằm trên giường bệnh, cảm thấy có chút y//ếu đu//ối:
“Tôi đã không có ai sẽ thích em, trong thoáng chốc em đã có trai.”
Ồ, đó là câu chuyện khi tôi vẫn còn đang học đại học.
Tôi và học cùng trường đại học, có rất nhiều theo đuổi .
Anh không đồng ý với bất kỳ ai trong số họ, rằng đã có người mình thích.
Tôi khá ngạc nhiên.
Tôi nhớ khi còn học trung học, rằng là người con trai lạnh lùng, vì sẽ không bao giờ một nào đó.
Hơn nữa, mẹ thích trò chuyện với tôi, hầu hết chủ đề đều là về , tôi chưa bao giờ nghe dì thích ai.
Tôi tò mò hỏi :
"Cô đó có thích không? Anh mồm mép tép nhảy mà?"
Anh hừ lạnh một tiếng:
“Chỉ cần tôi thích ấy là .”
Tôi rất ngạc nhiên, hóa ra là một người có đơn thuần như .
Anh nhướn mi lên với vẻ mặt lười biếng:
"Nếu không ai thích em, em có thể đến tìm tôi. Tôi khá rộng lượng và không ngại đối xử tốt với em đâu. Đừng lo lắng, tôi coi em như em thôi."
Tôi cảm thấy hơi khó chịu không t//ức g//iận.
Tôi biết chỉ là hơi quá không có á/c ý gì.
Mà lúc đó tôi cũng cảm thấy khao khát học đường, cờ có một chàng đang đuổi theo tôi, và sự khuyến khích của cùng phòng, tôi đã đồng ý ấy.
Sau khi biết chuyện, đã nh/ạo tôi:
"Sao em chơi với tôi lâu như thế mà khẩu vị vẫn t//ệ như ? Hắn ta ngủ gật trong lớp và sau giờ học lại đi chơi lê/u lổng. Quá s//a đ//ọa, không tốt."
Tôi phớt lờ , nghĩ g//h//en tị vì tôi có người trước.
Khi tôi hẹn hò với Ngụy Thảo, luôn vô xuất hiện và chen vào giữa tôi và Ngụy Thảo, giả trai nhà bên cạnh.
Ngụy Thảo bất đắc dĩ:
"Anh trai em quá nghiêm khắc với em, cảm thấy không tự do khi ở bên em, chúng ta chia tay đi.”
Tôi chưa biết rõ về Ngụy Thảo, và tôi cũng gh//é//t việc ấy cứ ngủ trong lớp khiến cho tôi cũng buồn ngủ.
Chia tay thì quá tốt.
Trong những ngày đó, tôi bị vi//êm mắt, sư//ng đỏ nên lúc nào cũng có nước mắt chảy ra.
Anh hỏi:
"Em thích hắn ta đến thế à? Gu đàn ông của em t//ệ phết nhỉ."
Giọng tôi nghẹn lại, tôi g//iận d//ữ :
“Nếu không chịu trách nhiệm chuyện này, em sẽ ng//uyền rủ/a không bao giờ có đó”.
Anh nhếch khóe miệng, rõ ràng là đang , trông lại vô cùng bu/ồn bã.
"Không có cũng không sao, cầu cho ấy sống tốt là ."
Tôi chưa kịp hồi tưởng tiếp thì tay tôi đã bị ai đó nắm lấy.
Tưởng Minh Phi chằm chằm vào tay tôi, khô khan hỏi:
"Em đã kết hôn? Với Ngụy Thảo đó? Gu trai của em vẫn chưa cải thiện à?"
Tôi không muốn ấy lên cơn g
Bạn thấy sao?