“Ý Ý, sao rồi?”
Tống Nghiên lo lắng tôi, nhẹ nhàng hỏi thăm.
Tôi nhắm mắt lại, giả vờ ngủ, không muốn tốn sức để diễn cảnh cảm chị em với ta.
Thực ra, chính cái cách ta gọi tên tôi khiến tôi có chút mơ màng, lần cuối tôi nghe ta gọi tên như là ba năm trước.
6
Xe cứu thương đã đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán tôi bị chấn thương nhẹ mô mềm vùng thắt lưng, may mắn không bị gãy xương vẫn cần phải quan sát thêm một ngày.
Nhân viên việc rằng Tống Nghiên hầu như không bị thương gì nhiều, chỉ bị trầy xước nhiều nơi ở chân khi ngã, những vết băng bó tím tái trông có vẻ nghiêm trọng không nguy hiểm.
Khi kiểm tra, Cố Bùi Xuyên đứng bên cạnh, tôi thấy không tiện nên đã bảo ra ngoài.
Sau đó tôi cũng không gặp nữa, có lẽ đi cùng Tống Nghiên để băng bó.
Tôi ngồi trên giường chán nản lướt điện thoại, cờ thấy một bài đăng trên Weibo của Tống Nghiên.
“Trong khi ghi hình chương trình tôi không cẩn thận bị trẹo chân, đau lắm. May mà có thầy Cố ở đây, không yên tâm nên còn hỏi bác sĩ những điều cần lưu ý giúp tôi. Thật là hạnh phúc!”
Kèm theo hình ảnh là khuôn mặt nghiêng của Cố Bùi Xuyên đang trò chuyện với bác sĩ, góc dưới của bức ảnh còn cố để lộ phần chân bị băng bó của mình.
Dưới bài đăng là vô số bình luận của fan.
Màn hình đầy những bình luận quan tâm đến trạng thương tích của Tống Nghiên, an ủi ta, nhiều hơn nữa là những người đang thảo luận về cuộc sống hạnh phúc của cặp đôi.
“Ăn dưa!!! Không ăn dưa thì quá muộn rồi, ấy!”
Tôi tức giận đến nỗi cất điện thoại đi, không thể kiềm chế mà nở nụ châm biếm.
Bên cạnh, Tiểu Lý nghe thấy liền phụ họa theo.
“Đúng đúng , họ đâu có giống như và Cố ảnh đế, hai người mới là đôi nhân thật sự. Nói tôi nghe, khi nào và Cố ảnh đế công khai ?”
Ánh mắt tò mò của Tiểu Lý sáng lên như đèn pha tôi.
“...”
Không thể chịu nổi ánh mắt đầy mong đợi này, tôi bèn tìm cớ đi vệ sinh rồi lén lút ra ngoài.
Chưa đi hai bước, tôi đã nghe thấy tiếng tranh cãi gay gắt.
Nghe kỹ thì đó là Tống Nghiên và Cố Bùi Xuyên.
Phòng bệnh của Tống Nghiên chỉ cách phòng tôi một phòng.
“Anh đăng bài Weibo như , coi em là cái gì?”
“Bao năm qua im lặng không giải thích gì, giờ ấy quay trở lại, lập tức ngay! Anh biết mọi người đang gì về em không?”
Tôi lén vào qua khe cửa, thấy Cố Bùi Xuyên đứng cạnh cửa sổ, dáng vẻ thẳng tắp.
Tống Nghiên ngồi trên giường, gào lên với bóng lưng Cố Bùi Xuyên.
Cố Bùi Xuyên im lặng, không đáp lại.
Tôi nghi ngờ lấy điện thoại ra, định xem thử Cố Bùi Xuyên đã đăng gì.
Mới một phút trước, Cố Bùi Xuyên đã đăng một bài mới trên Weibo.
“Tôi và Tống Nghiên chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp bình thường, vừa rồi tôi chỉ đang với bác sĩ về thông tin liên lạc của người nhà ấy. Mong mọi người đừng đưa ra những lời bình luận không đúng, người tôi thấy sẽ ghen.”
“Người của Cố Bùi Xuyên”
“Cố Bùi Xuyên và Tống Nghiên đang tạo scandal”
“Tống Nghiên sụp đổ hình tượng”
Bài đăng của Cố Bùi Xuyên vừa phát ra, giờ đây những tìm kiếm hot nhất đều là những câu chuyện về bọn họ.
Tống Nghiên thấy Cố Bùi Xuyên không gì, dần dần bình tĩnh lại.
“Cố Bùi Xuyên, tất cả những điều này, có đáng không?”
“Anh nghĩ rằng sau khi giải thích rõ ràng về mối quan hệ giữa và em, với Giang Tri Ý sẽ quay lại như xưa sao?”
Khi Tống Nghiên nhắc đến tên tôi, giọng ta đầy thù hận.
Cố Bùi Xuyên cuối cùng cũng có phản ứng, quay đầu lại và bước gần thêm vài bước về phía Tống Nghiên, khoảng cách chỉ còn chưa đầy một bước chân.
Tống Nghiên mừng rỡ lại bị những lời tiếp theo của Cố Bùi Xuyên cho sững sờ.
“Thực ra tôi luôn rất tò mò, tại sao lại ghét Tri Ý đến ?”
“Không phải hai người là tốt hồi đại học sao?”
Cố Bùi Xuyên chuyện, đôi mắt đen nhánh không rời khỏi Tống Nghiên.
Bạn thấy sao?