Nam Thần Của Mỗi [...] – Chương 1

Vẫn như mọi ngày Ngô Yến Tư sau khi tan học vào lúc 4 giờ 30 chiều thì sẽ ra hàng ghế đá ở trước sân trường ngồi đó mà vẽ tranh . Những bức tranh của đa số là phong cảnh ,chân dung và những con phố.....

Năm nay là năm cuối cấp rồi vẫn muốn dành một chút thời gian cho đam mê của bản thân một chút .Tuy gia đình của không có giàu sang như bè ở đây , chỉ đủ ăn đủ mặc mà thôi .Ba thì giáo viên ở trường trường cấp hai còn mẹ thì nội trợ .Một gia đình vô cùng bình thường tràn ngập thương và hạnh phúc, chỉ có bao nhiêu đó thôi cũng khiến cho mãn nguyện rồi .

Ở trong sân trường bây giờ chỉ còn mấy nam chơi bóng rổ và mấy bảo vệ đi khoá cửa phòng học .Bỗng lúc này có một bóng dáng lướt qua đó chính là Diệp Chính Hàm,nam thần của trường và cũng là học bá của lớp 12 ...

Dạo gần đây ,à mà phải là mấy năm nay người này luôn là tâm điểm ý của tất cả mọi người ở trong trường và bao gồm cả thầy giáo ở đây nữa .

Không biết tại sao lại có chút lưu luyến rồi thuận tay vẽ lên chân dung của người đàn ông này .Chính Hàm phải là rất đẹp trai ,gương mặt góc nào ra góc đó khiến cho ai nấy vào cũng phải ngẩng người .

Hơn mấy phút trôi qua thì bức chân dung cũng đã vẽ xong .Yến Tư cầm nó lên rồi cũng có chút luyến tiếc, ước gì ấy với cự li gần thì tốt biết mấy .

Sau khi vẽ xong xuôi thì cũng cất dụng cụ vẽ của mình vào trong ba lô rồi đứng dậy ra khỏi trường học .Giờ này thì trời cũng đã bắt đầu tối rồi, cũng may là có đèn đường chiếu sáng cho nên cũng đỡ sợ hơn ..

Khi vừa về đến nhà thì thấy mẹ mình đang dọn cơm ,còn em trai thì đang học bài .

" Mẹ ,con mới đi học về .."

" Ừm ,con con mau vào trong thay đồ rồi ra ăn cơm đi .."

" Dạ "

Yến Tư gật đầu rồi chạy vào trong phòng mình tắm rửa rồi thay quần áo ,trong lúc chờ đợi ba về thì cũng giặc luôn bộ đồng phục của mình .

Hơn nữa tiếng thì cuối cùng cũng đã xong ,Yến Tư móc quần áo lên rồi treo lên xào đồ .Lúc này khi bước ra phòng ăn thì thấy cả nhà đã ngồi vào bàn ..

" Con ,con mau ngồi xuống đi "

Lúc này Ngô Phong thấy con mình ra thì cũng lên tiếng,ông ấy gấp thức ăn vào chén cho con của mình .

" Cảm ơn ba "

" Ừm ,con ăn nhiều vào một chút .Dù gì bây giờ cũng là năm cuối của cấp 3 rồi"

Em trai của là Ngô Thành thấy ba của mình chỉ quan tâm chị thì liền lập tức mè nheo ,ganh tị .

" Ba à ,con cũng là con trai của ba mà ba chỉ gấp thức ăn cho chị mà thôi"

"Con trai của ba hôm nay cũng biết ganh tị với chị của mình "

Ngô Phong rồi cũng gấp thức ăn cho con trai của mình ,cả gia đình cứ vì chuyện của Ngô Thành mà trêu chọc thằng bé mãi ...

Sau khi bữa cơm kết thúc thì Yến Tư ở lại trong bếp phụ mẹ mình rửa chén rồi dọn nhà bếp cho sạch sẽ .Từ nhỏ đã biết mấy công việc này cho nên thấy nó vô cùng bình thường và nhẹ nhàng .

" Mẹ ơi ,lúc trước mẹ thích ba trước hay là ba thích mẹ trước .Con muốn nghe chuyện của hai người"

Kim Chi khi nghe con mình hỏi thì cũng không thấy bất ngờ cho lắm ,chắc có lẽ là đứa con nãy đã thích hay là tương tư ai rồi đây mà .Dù sao thì con đã lớn 18 tuổi rồi cho nên việc thích một người là chuyện vô cùng bình thường .

" Mẹ thích ba con trước, ngày ấy mẹ là người theo đuổi ông ấy "

" Wow, chắc lúc đó ba con đẹp trai lắm phải không mẹ "

" Ừm , phải là siêu đẹp trai cho nên mẹ mới thích ông ấy từ cái đầu tiên. Nhưng mà mẹ phải tốn rất nhiều thời gian thì ba con mới chịu "

" À mà Yến Tư ,bộ con đáng thích ai à "

Người con nghe mẹ mình hỏi như thì tự nhiên lại có chút chột dạ rồi sau đó thì lãng sang chuyện khác và cuối cùng là diện cớ trở về phòng .

" Cái con bé này , chẳng lẻ là có trai rồi sao "

Bà ấy bóng dáng của con mình rời đi rồi cũng bật .Thích thì cứ thích, giống như mình lúc xưa là chứ cần gì phải giấu chứ ...

Ở trong căn phòng nhỏ có một đang ngồi ở dưới ánh đèn mờ rồi ngắm bức chân dung lúc chiều .Yến Tư cầm bút chì phác thêm vài đường nét rồi kí tên của mình vào đó và xem đó như là sự đánh dấu chủ quyền của riêng mình .

10 giờ đêm sau khi học bài và soạn tập cho ngày mai thì cũng trở về giường nằm xuống và đi vào trong giấc ngủ .Yến Tư rất dễ ngủ chỉ cần nằm xuống là có thể ngủ liền , giấc ngủ ấy cứ thế bình thường như mọi ngày .Vậy mà cho đến nữa đêm mơ thấy ,Diệp Chính Hàm ,nam thần của trường ấy ấy thích và muốn cùng hẹn hò đương .

Khoảnh khắc ấy khiến cho trái tim của người con muốn nổ tung ra , quá là hạnh phúc khi thấy sự thương từ . Nhưng chỉ một lát mà thôi,qua mấy phút sau thì mới mơ hồ mà thức giấc và lúc này thì coi mới biết bản thân mình đang ở trong cơn mơ ...

Đúng là ban ngày suy nghĩ nhiều quá cho nên ban đêm mới nằm mơ chứ ngày thường gì có những giấc mơ kì lạ đến thế .Với lại nghĩ mình cũng không xứng đáng với người đàn ông này ,bởi vì ấy quá tài giỏi còn chỉ là một tầm thường như bao người mà thôi ..

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...