Bạch nguyệt quang mà Thái tử thầm mến suốt mười năm nay đã hồi kinh. Nàng ta đứng trước mặt ta, ngạo nghễ cất lời: “Ngươi, cút về đi.” Ta khẽ nhấc tà váy, bước lên xe ngựa, ngoái đầu mỉm cười với nàng: “Thứ lỗi nhé, chỗ này… ngươi không quay lại được nữa rồi.” …
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?