“Ủa đây không phải là kẻ bám váy con nhà giàu mà bỏ rơi Thi Duyệt Vi con của tôi - Trần Đông Trạch đây sao?”
Tôi không chút nể mặt mà :
“Là do con bà ngoại trước.”
“Ngoại cũng tốt! Tôi đã Giang Ngạn Niên lớn lên, nó so với cậu tốt hơn rất nhiều.”
“Cũng may con tôi không gả cho cậu, nếu không thì đã bỏ lỡ một chàng trai tốt như Giang Ngạn Niên rồi.”
“Nói cho cậu biết, cậu đừng vui mừng quá sớm. Tôi đã không ưa cậu thì cậu nghĩ người giàu có như nhà họ Tô sẽ coi trọng cậu sao?”
Câu này của bà ta đã trúng sự lo lắng của tôi.
Tôi vừa mới chia tay đã kết hôn với con người ta, ba mẹ nào mà chấp nhận chuyện này.
Thay sắc mặt tôi thay đổi, bà ta càng vui vẻ khinh thường:
“Mấy ngày nữa có bị đuổi ra khỏi nhà cũng đừng có đến phiền con của tôi.”
“Không cần bà lo lắng, loại phụ nữ ngoại như con bà không ai thèm đâu!”
Tô Miên từ phía sau đi tới và chắn ở phía trước của tôi.
Ba của ấy cũng đứng cạnh tôi tôi gật đầu.
Tôi cũng bối rối mà chào lại.
Mẹ của Tô Miên cũng vỗ vỗ tay tôi mà trấn an, với mẹ của Thi Duyệt Vi:
“Bà Thi, hai nhà chúng ta cũng có hợp tác với nhau vài lần, không nghĩ rằng ngày thường bà đối xử với tụi nhỏ như .”
“Trần Đông Trạch là một chàng trai tốt, gia đình chúng tôi rất thích cậu ấy.”
“Bà có rảnh thì để dành thời gian lo cho con của mình đi! Người mà ấy gả có thật sự tốt như không?”
Nói xong liền không thèm để ý đến sắc mặt của hai mẹ con kia, đã dẫn tôi vào phòng ăn riêng đã đặt trước.
Trong bữa ăn, mẹ Tô Miên không ngừng khen ngợi tôi, ba của ấy cũng thỉnh thoảng gật đầu đồng .
Trên đường trở về Tô Miên hỏi tôi:
“Anh xem, em đã với ba mẹ em rất vừa ý về , có thể yên tâm rồi.”
Tảng đá đè nặng trong lòng tôi cũng biến mất, khóe miệng không kiềm mà nở nụ .
“Tối nay có thể chuyển đến ở với em không? Ba mẹ em đều đồng ý hết rồi!”
Thấy tôi không lên tiếng, trong lòng ấy càng phấn kích.
Nói tôi lái xe nhanh lên, nóng lòng muốn về nhà thật nhanh.
Vừa vào nhà ấy liền chạy vào phòng tắm.
Còn ngó đầu ra, dùng ánh mắt láp lánh mà tôi:
“Anh , để tiết kiệm thời gian, có thể tắm ở phòng tắm phụ không?”
Chờ khi tôi tắm xong.
Cô ấy nhảy vào lòng tôi, đây tôi lên giường, cọ tới cọ lui.
Chê quần áo của tôi vướng víu, ấy đã chui đầu vào trong áo của tôi luôn.
Tôi ngứa ngáy khắp người và đổ mồ hôi.
Cô ấy giống như một con cá trạch, quắn quéo bắt mãi không ra.
“Chồng à, đừng trốn tránh nữa, hãy để em sờ .”
Cô ấy không chịu ngừng lại còn chê tôi cản trở ấy.
Tôi không thể nhịn nữa, xoay người đè ấy xuống.
Làm cho ấy cả đêm cũng không thể đứng dậy nổi.
Rất nhanh đã đến hôn lễ của chúng tôi.
Khi Thi Duyệt Vi biết hôn lễ của chúng tôi tổ chức cùng ngày với ta, đã muốn đổi ngày.
Nhưng Giang Ngạn Niên không đồng ý.
Hắn thậm chí còn dò là về khách sạn nơi chúng tôi tổ chức lễ cưới, sau đó tổ chức ở kế bên.
Tính cạnh tranh với tôi.
Chúng tôi đã có một đám cưới trên bãi cỏ.
Bạn đại học của tôi và Thi Duyệt Vi đều có mặt ở hôn lễ của tôi.
Một là do bọn họ cũng không tán thành chuyện bắt cá hai tay của Thi Duyệt Vi.
Một là bọn họ cũng muốn thúc đẩy quan hệ với nhà họ Tô.
Càng chưa kể đến những người trong giới kinh doanh của thành phố này điều không muốn phật lòng nhà họ Tô.
Ở đây cũng có thể thấy nơi tổ chức hôn lễ của Giang Ngạn Niên và Thi Duyệt Vi từ xa, chỉ có vài người tham dự, trong thật thảm .
Sau khi buổi lễ kết thúc, mọi người tụ tập tốp ba tốp năm cùng nhau chuyện uống rượu trên bãi cỏ.
Mẹ của Thi Duyệt Vi dẫn theo Giang Ngạn Niên cùng nhau qua đây
Bà ta đã thay đổi nét mặt khó chịu trước đây, lấy lòng của mẹ của Tô Miên:
“Bà Tô, lúc trước là tôi không hiểu chuyện nên có chút khó khăn với tụi nhỏ, xin bà đừng để ý!”
Bạn thấy sao?