Tôi đề nghị ly hôn vào lúc Lục Hâm Nam bận rộn nhất. Anh ta không thèm ngẩng đầu lên, giữa chân mày lộ rõ ba chữ không kiên nhẫn, nói một câu: “Em nghĩ kỹ chưa? Quyền nuôi con là của anh.” Tựa như anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ vì con mà nhượng bộ. Tôi cười nhạt, đặt một chiếc thẻ ngân hàng lên bàn làm việc của anh ta: “Đây là sính lễ năm xưa anh đưa tôi, hai trăm tám mươi ngàn tám trăm. Sau này tiền cấp dưỡng cho Tri Tri, tôi cũng sẽ chuyển vào thẻ này.” “Ly hôn vui vẻ, luật sư Lục.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?