Mùa Hè Không Nghe [...] – Chương 1

Năm lớp 12, Lục Minh muốn cùng tôi thi vào Đại học Bắc Kinh.

 

Cho đến khi hoa khôi Triệu Thiên chuyển đến trường.

 

Họ nhau say đắm, trở thành cặp đôi ngưỡng mộ nhất trong trường.

 

Còn tôi chỉ biết đi học và về nhà, tập trung vào việc học, trở thành "mọt sách" nhàm chán trong mắt Lục Minh.

 

Lẽ ra chúng tôi sẽ không có bất kỳ mối liên hệ nào, cho đến khi Triệu Thiên vu khống tôi là kẻ thứ ba, dẫn đầu nhóm bắt nạt tôi, hỏng máy trợ thính của tôi.

 

Tôi đã báo cảnh sát và suýt nữa đưa ta vào tù.

 

Sau đó, kỳ thi đại học đến, cả hai người họ đều trượt, thậm chí điểm còn không đủ vào bất kỳ trường nào.

 

Còn tôi, với danh hiệu thủ khoa thành phố, đã đỗ vào ngôi trường mà tôi mơ ước.

 

Nhiều năm sau, trong buổi họp lớp, cuộc sống và công việc của tôi đều hạnh phúc viên mãn.

 

Lục Minh ngồi ở góc phòng, u ám tôi, ta phải nghỉ học để đi giao hàng nuôi sống Triệu Thiên và đứa con.

 

Triệu Thiên thì đã bỏ rơi ta và đứa bé để chạy theo một thiếu gia nhà giàu.

 

01

Còn hơn hai tháng nữa là đến kỳ thi đại học, Lục Minh đang đứng trên bục giảng đọc bản kiểm điểm.

 

"Em đã nhận thức đầy đủ lỗi lầm của mình, em đã phụ lòng mong đợi của thầy , và ảnh hưởng xấu đến không khí lớp học. Xin lỗi mọi người."

 

Bản kiểm điểm của cậu ta viết rất thành thật, từng chữ đều thể hiện sự hối lỗi, biểu cảm trên mặt cậu ta lại vô cùng thờ ơ.

 

Mọi người đều nhận ra rằng cậu ta chỉ đang qua loa cho có lệ.

 

Tôi cúi đầu lẩm bẩm đọc sách, nghe thấy hai ngồi ở cuối lớp thở dài và thì thầm với nhau.

 

"Lục Minh coi như xong rồi, sắp thi đại học mà vẫn dám đi bar với hoa khôi."

 

"Thi đại học chẳng có gì to tát đâu, người ta nhau thật lòng mà."

 

Lục Minh và hoa khôi Triệu Thiên nhau say đắm, trở thành cặp đôi trong mơ mà nhiều trong lớp âm thầm ghen tị.

 

Tôi nén lại những cảm trong lòng, cố gắng dồn sự ý vào cuốn sách trên tay.

 

Lục Minh từng là ngồi chung bàn của tôi, chúng tôi đã hứa sẽ cùng nhau thi vào Đại học Bắc Kinh. Cậu ta , sau khi vào Bắc Kinh, cậu ta sẽ nắm tay tôi đi dạo công khai.

 

Cho đến khi hoa khôi Triệu Thiên chuyển đến trường.

 

Cô ấy rất xinh đẹp, là ánh sáng rực rỡ nhất trong cuộc sống lớp 12 căng thẳng.

 

Lục Minh bị ấy thu hút ngay từ cái đầu tiên, và họ bắt đầu hẹn hò bên hồ trong trường, hôn nhau say đắm trên con đường rợp bóng cây, và vào buổi lễ chào cờ trang nghiêm vào thứ Hai, Lục Minh leo lên tầng mái, hét lớn trước mặt toàn trường: "Triệu Thiên, tôi thích em!"

 

Triệu Thiên đỏ mặt trong đám đông, Lục Minh vui vẻ nhận một hình lớn.

 

Mọi người đều bị buộc phải chứng kiến nồng nhiệt của họ.

 

Một học từng hỏi Lục Minh không phải là luôn thích tôi sao?

 

Lục Minh khinh thường đáp: "Cô ta là người điếc, sao xứng với Triệu Thiên?"

 

Cậu ta không biết, hôm đó tôi vừa đi ngang qua hành lang và đã nghe thấy.

 

Sau đó tôi đã tìm gặp chủ nhiệm lớp và xin đổi chỗ ngồi.

 

02

Chủ nhiệm lớp Lục Minh với vẻ mặt đầy thất vọng, bảo cậu ta quay lại chỗ ngồi.

 

"Sắp thi đại học rồi, mà có người vẫn tự buông thả như , ai cũng không cứu em."

 

Lục Minh đi qua chỗ tôi với vẻ mặt lạnh nhạt, hoàn toàn không nghe lọt vào tai lời của thầy giáo.

 

Chủ nhiệm lớp sau đó gọi tôi lên bục giảng: "Tiếp theo, xin mời học sinh xuất sắc nhất lớp, Chu Thu Sĩ, lên chia sẻ những kinh nghiệm học tập."

 

"Cô ấy khác với một số người, dù học kỳ trước có tụt dốc rất nhiều, học kỳ này tôi thấy ấy đã âm thầm cố gắng, và hiện tại đã ổn định đạt vị trí số một trong lớp, top ba mươi trong khối."

 

Tôi cảm thấy có chút ngượng ngùng khi khen, kỳ trước tôi bị ảnh hưởng bởi Lục Minh, điểm số giảm mạnh, học kỳ này mới dần dần đuổi kịp.

 

Tôi cầm bài phát biểu lên bục giảng, bằng những lời chia sẻ chân thành và khích lệ, tôi nhận tràng pháo tay vang dội từ cả lớp, Lục Minh tôi với ánh mắt phức tạp.

 

Sau giờ học, Lục Minh tươi bước đến gần, thân mật : "Bạn cũ, cho tôi mượn quyển ghi toán một chút nhé."

 

Tôi hơi lùi lại, tạo một khoảng cách vô hình giữa chúng tôi, lặng lẽ : "Xin lỗi, tôi cần để ôn tập." 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...