Một Năm Duyên Phận – Chương 17

Thư Nhan ngồi rất lâu, mới từ từ ăn hết.

Cô không biết là, Từ Tư Nhiên đứng rất lâu mới rời đi.

Từ Tư Nhiên học đại học năm ba, Thư Nhan học năm hai, sau khai giảng một tháng, lại đến một vòng tuyển cử cho nhiệm kỳ mới.

Sự kiện cuối cùng mà Từ Tư Nhiên phụ trách, là tổ chức quan hệ hữu nghị với trường đại học C.

Là bộ trưởn của bộ văn thể hiện tại, người đề cử cho đoàn chủ tịch kế nhiệm, chuyện này để cho cũng là đương nhiên.

Thư Nhan đi theo , sáng sớm chạy tới đại học C để gặp hội học sinh bàn chuyện, người gặp bọn họ chính là Phó chủ tịch hội học sinh đại học C.

Phó chủ tịch, hình dung thế nào nhỉ, lần đầu tiên Thư Nhan thấy ta, trong đầu hiện lên một từ.

Không khéo.

Đeo gọng kính đen, ngũ quan mi thanh mục tú, đáy mắt sâu như đầm sâu, một mảnh đen kịt không thấy gì cả.

Nhưng khi ta vừa một câu, trong đầu Thư Nhan lại hiện lên một từ.

Ngả ngớn.

“Hoan nghênh, hoan nghênh.” Anh ta như không : “Hội học sinh của đại học A nhiều soái ca mỹ nữ thế sao? Thật vinh hanh. Ừ —— xin hỏi, hai vị là một đôi sao?”

Thư Nhan đứng sau Từ Tư Nhiên: “… Không, không phải.”

Từ Tư Nhiên nghi ngờ nam sinh kia.

“À.” Phó chủ tịch híp mắt đổi chủ đề, rõ ràng không có thêm.

Anh ta chuyện cũng không khách khí, mà khó có thể bới móc, cả buổi Thư Nhan nghe ta âm thầm đấu nhau với Từ Tư Nhiên, không thêm câu nào.

Rõ ràng chỉ là quan hệ hữu nghị, sao có thể đến trận thế ?

Rõ ràng có Từ Tư Nhiên ở đây rất tốt, Thư Nhan nghĩ, có thể an tâm không ít.

Thật ra, Từ Tư Nhiên có cương có nhu với phó chủ tịch đại học C cũng không sao cả, dù sao thì cũng không định để cho ta chiếm nhiều chỗ tốt.

Hai trường quan hệ hữu nghị, cũng là bình đằng, hẳn là trả giá một nửa, thu hoạch một nửa.

Nhưng mà ánh mắt ta Thư Nhan có ý vị.

Thư Nhan cũng rất xấu hổ.

Từ sau khi lên đại học, không có ai theo đuổi , nguyên nhân chủ yếu là bên người có Từ Tư Nhiên, những người theo đuổi cũng chùn bước.

Hiển nhiên, phó chủ tịch đại học C cũng không phải là một trong những người đó.

Từ Tư Nhiên nhanh chóng bắt tay, kết thúc lần trò chuyện này.

Chỉ riêng việc quan hệ hữu nghị lần này, kết quả cũng rất vừa lòng.

Còn những thứ khác thì Từ Tư Nhiên đều không hài lòng.

Còn ở nữa thì sẽ không nhịn mà đánh một quyền lên mặt ta. Một quyền này sẽ mất trắng những gì nãy giờ thương lượng .

Hai người đang định cáo từ thì phó chủ tịch đại học C gọi: “Thư Nhan.”

Thư Nhan máy móc quay người.

Phó chủ tịch nở nụ tự nhận là quyến rũ khiến trời đất biến đổi, nheo mứt : “Mỹ nữ, ngày đó quan hệ hữu nghị gặp nhé. Bye bye ——”

Thư Nhan: “Gặp…”

Từ Tư Nhiên không thể nhịn nữa, xoay người kéo bả vai Thư Nhan, ấn đầu vào ngực mình, trầm giọng : “Đừng trêu chọc tôi.”

Thư Nhan: “???”

Thư Nhan: “!!!”

Cô trợn mắt há mốc mồm, không thể câu nòa.

Phó chủ tịch: “… Vừa rồi Thư Nhan không phải.”

Vẻ mặt Từ Tư Nhiên lại đen hơn: “Bây giờ phải.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...