6
Thoáng chốc đã đến đêm Trung Thu.
Hai ngày nay, Tiết Yếu vẫn bận rộn không ngơi nghỉ, suốt ngày chẳng thấy bóng dáng đâu.
Kiếp trước, Khổng Thái phó đã đột ngột bạo bệnh qua đời vào đúng đêm Trung Thu. Đến khi phát hiện vào sáng hôm sau thì đã không thể cứu vãn.
Mặt trời gần như đã lặn, bóng đêm mờ mờ bao phủ khắp bầu trời.
Vẫn không thấy tung tích Tiết Yếu, trong lòng ta không khỏi có chút lo lắng.
Dù hôm đó ta đã khéo léo nhắc đến chuyện này thái độ của Tiết Yếu vẫn mập mờ không rõ.
Nếu chỉ vì hắn không muốn tin ta mà dẫn đến bi kịch của Khổng Thái phó tái diễn, thì cũng không phải lỗi của ta, đúng không?
Dù tự nhủ như trong lòng ta vẫn không ngừng thấp thỏm lo âu.
Bầu trời ngày càng tối… nếu không nhanh lên, e rằng đến cả t.h.i t.h.ể cũng không còn kịp để lần cuối.
Haizz!
Ta nghiến răng, xách hộp thức ăn đã chuẩn bị sẵn từ lâu, nhanh chóng bước về phía nhà lao bộ Hình.
Trong ngục tối ẩm ướt, ánh sáng lờ mờ, toát lên khí lạnh âm u.
Ta đưa ít bạc cho cai ngục, rất thuận lợi tìm đến phòng giam của Khổng Thái phó.
Vị Thái phó già nua, sau khi chịu cảnh lao tù, dường như càng già đi nhiều.
Áo quần tả tơi, sắc mặt nhợt nhạt, tóc mai rối bù.
Vị Thái phó cao quý ngày nào giờ lại trở thành tù nhân bị người ta chà đạp.
Tất cả những chuyện này đều do cha ta ban tặng, trong lòng ta không khỏi dâng lên chút áy náy.
Thấy có người lạ đến thăm, Khổng Thái phó thoáng ngẩn ra, trong ánh mắt lộ vẻ đề phòng.
Ta vội vàng bày tỏ thân phận của mình.
Nghe ta là thê tử của Tiết Yếu, ánh mắt Thái phó mới dần trở nên hiền hòa.
Chuyện gấp gáp, ta đi thẳng vào vấn đề, giải thích mục đích đến đây và bóng gió nhắc ông hãy đề phòng Triệu Ninh.
Khổng Thái phó nghe xong lời ta, suy nghĩ một lúc rồi trầm ngâm :
"Ý ngươi là học trò của ta bất chấp đạo lý, cấu kết với người ngoài để mưu sư phụ?"
"Mạnh tiểu thư, không phải ta không tin ngươi lời ngươi có bằng chứng gì không?"
Thái độ của ông ôn hòa hơn ta tưởng rất nhiều, ta thở phào nhẹ nhõm.
"Bây giờ tuy chưa có nếu ngài tin ta, đêm nay sẽ thấy rõ thật hư."
7
Không lâu sau, Triệu Ninh mang theo hộp cơm vội vã tới.
Hắn ta ngồi xếp bằng xuống đất, lấy ra mấy đĩa thức ăn và một bình rượu, định cùng Thái phó đối ẩm.
Ta nhanh chóng từ trong bóng tối bước ra, tiến lên ngăn cản hành của Triệu Ninh.
"Mạnh tiểu thư? Ngươi có ý gì đây?"
Triệu Ninh thấy ta có mặt ở đây, có chút ngạc nhiên. "Mong công tử thứ lỗi, phu quân căn dặn ta tối nay phải trông nom Thái phó cẩn thận, đồ ăn này e rằng ta phải kiểm tra một lượt."
Ta không còn cách nào khác, đành lấy danh nghĩa của Tiết Yếu ra, lại cúi người hành lễ tỏ vẻ xin lỗi.
Trên gương mặt Triệu Ninh thoáng hiện một tia bối rối rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, giả vờ bất đắc dĩ .
"Không sao, nếu có thể khiến Tiết huynh an tâm thì cứ kiểm tra đi."
Bạn thấy sao?