Bất hiếu hay thấu hiểu?Dạo này đọc một câu chuyện, không biết là thật hay giả, tui tóm tắt lại cho mọi người rùi mọi người cho tui phân tích riêng ha.Đại khái là bà A này có 4 người con, ai cũng lập gia đình hết rồi, bà A dâu trong một gia đình trọng nam khinh nữ, dù thế hai vợ chồng bà rất nhu nhược hèn nhát, bị gia đình nội ngồi trên đầu trên cổ, dẫn đến việc hai vợ chồng và các con bà khổ sở vô cùng, bị chèn ép bóc lột đến mạt rệp.Việc kết hôn cũng do nhà nội tự ý gả con bà A đi để lấy sính lễ, thẳng là bán con ấy (tiền sính lễ về tay nhà nội hết, hai vợ chồng bà A vẫn không đồng nào, càng bị chèn ép dữ hơn), cũng may cả 4 đều lấy chồng tốt, dù không giàu biết phấn đấu để cuộc sống càng tốt hơn.Cô con thứ 2 là giỏi nhất, với chồng phấn đấu cố gắng, nai lưng ra để cuộc sống từ nghèo khó trở thành khấm khá, nên khi thấy ba mẹ mình quá khổ sở thì mới quay về nhà nội để quậy một trận, tách riêng ba mẹ mình với họ nội ra, từ đây cắt đứt hoàn toàn.Ba mẹ nhu nhược yếu đuối, người trên gì thì nghe nấy, để con mình bị bán đi, còn mình chịu cảnh hiep bức bóc lột, sau mấy con tự phấn đấu cùng chồng mới hết, giờ đây chỉ đứng im khóc lóc cho con ra mặt thay.Trong đó mẹ , bà A là người yếu đuối vô cùng tận, thấy bốn đứa con của mình cũng thoát khỏi cảnh túng quẫn thì vui, mừng cho họ. Vợ chồng bà gia đình con thứ 2 đón về phụng dưỡng, các còn lại và chồng cũng hàng ngày đến thăm ba mẹ, tặng đồ, trò chuyện, quan tâm.Một ngày nọ người đàn bà A này tìm ân nhân đã từng có ơn cứu mạng mình năm đó, ân nhân của bà rơi vào cảnh liệt nửa người sap chet, nếu muốn chạy chữa thì chi phí rất đắt, còn phải chăm lo tĩnh dưỡng một thời gian rất dài mới có thể hồi phục, có khi phải là gia sản của bốn người con cộng lại mới có thể chạy chữa .Bà cho gọi gia đình bốn đứa con mình đến, quỳ xuống cầu xin họ moi móc hết tất cả gia sản của mình ra để chạy chữa cho ân nhân.Người đầu tiên phản đối là chồng con thứ 2, bởi vì hai vợ chồng phấn đấu mãi mới thoát khỏi cảnh khốn cùng, tích góp chút gia sản muốn ăn lớn để cho con mình một hoàn cảnh tốt hơn, kế hoạch đã bắt đầu khởi công, đây là lúc cần vốn nhất, bây giờ mẹ vợ lại muốn dùng tiền đó chạy chữa cho ân nhân của bà thì họ sẽ phải quay trở về cảnh vỡ nợ, đi tong kế hoạch, mất hết đối tác.Cô con thứ 2 vừa muốn giữ đạo hiếu vừa muốn nghe theo chồng nên bất lực không biết xử lí ra sao, ba con còn lại có người bảo nghe theo mẹ, người không có ý kiến, chồng các thì người muốn đưa người không muốn, chồng bà A thì như đã , là một người đàn ông nhu nhược không có chính kiến.Bà A thấy thế thì quỳ lạy hai vợ chồng con thứ hai, bảo mình sẽ trâu ngựa bù đắp lại, ý trong lời bà là sẽ “phục vụ” bọn họ chứ không đề cập đến việc trả lại tiền, vì bà già rồi, còn không có năng lực, đâu thể kiếm ra mà trả? Và bà cũng không đề cập đến bà sẽ đi vay, tôi không hiểu tại sao đại khái là bà muốn con bà “cho”.Anh chồng con thứ hai không nhận cái quỳ của mẹ vợ, con ấy hiểu, nên mới : Đó là ân nhân của mẹ, không phải của tụi con, tại sao tụi con phải bỏ ra hết vốn liếng? Giúp đỡ một chút thì , cái mẹ muốn là mọi thứ tụi con có.Bà A trả lời: Đó là ân nhân cứu sống mẹ, không có chị ấy thì mẹ đã không còn sống trên cõi đời này, không thể sinh mấy đứa các con ra nữa.Và rồi gia đình nháo nhào.Ở dưới có ý kiến của mọi người, có người bảo người mẹ A sai rồi, có người lại cho rằng con thứ 2 bất hiếu, ý kiến này kha khá người ủng hộ, mọi người thấy sao?
Bạn thấy sao?