Hùng Sơ Mặc do dự, hắn không muốn lừa dối Vân Ca, hắn cũng không muốn Vân Ca đau khổ.
Lúc đó, mặc dù Vân Ca đã chìm vào hôn mê, hắn vẫn có thể thấy đang rất áy náy và tự trách, hắn quả thực không muốn thấy những cảm đó xuất hiện trên gương mặt .
Hùng Sơ Mặc : “Nhưng chúng ta cũng chỉ có thể tạm thời che giấu ấy, không thể che giấu cả đời…”
Cảnh Trí : “Tôi có thể .”
Hắn có thể tiếp với trung tâm tinh thần lực của Vân Ca, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể sử dụng chức năng hệ thống (sử dụng trái phép) khiến Vân Ca cả đời này cũng không thể nhớ lại những ký ức đau lòng ấy.
Hùng Sơ Mặc: “Vân Ca chắc chắn sẽ đến tìm tôi, tôi không thể dối, lúc ấy hỏi chuyện tôi, có thể tiếp tục cài đặt chế độ cấm ngôn cho tôi không?”
Cảnh Trí gật đầu, sau đó hắn lập tức phản ứng lại, Hùng Sơ Mặc đây là đang định bắt hắn đội nồi, Hùng Sơ Mặc bị cấm ngôn, đến lúc đó, chắc chắn Vân Ca sẽ đến hỏi hắn, người chơi này thật gian xảo!
Hùng Sơ Mặc đẩy nồi thành công, hắn bắt đầu tò mò: “Trên người nhãi con có bí mật gì thế? Cô ấy là cơ thể thí nghiệm số không của căn cứ đó, nếu như đã bị lấy ra thí nghiệm, chắc chắn trên người ấy sẽ có điểm khác biệt so với người bình thường, không lẽ ấy không phải là nhân loại.”
Cảnh Trí không trả lời hắn.
Hùng Sơ Mặc ngưỡng mộ : “Nếu như không phải nhân loại thì tốt rồi…”
Cảnh Trí: “Tại sao?”
Hùng Sơ Mặc vô cùng phấn khích : “Nếu như ấy không phải nhân loại, sau này mắng người có thể phản bác thêm một câu, ví dụ người khác mắng ấy rằng ‘ không phải người’, ấy có thể cây ngay không sợ chết đứng mà đáp trả rằng ‘đúng , tôi không phải người thì sao? Tôi thực sự không phải con người’…”
Hắn cảm thán: “Chỉ nghĩ tới thôi đã thấy phê rồi.”
Cảnh Trí: “…”
Hắn không thể hiểu nổi mạch não của Hùng Sơ Mặc.
Cảnh Trí đi tới bệnh viện, hắn tay chân vào ký ức của Thẩm Chiết Hạo, khiến ký ức của hắn đồng bộ với Vân Ca.
Hành này của Cảnh Trí chính là sử dụng công năng hệ thống phi pháp, may mà mức độ không nghiêm trọng, chỉ phải chịu hình điện giật ba ngày mà thôi.
Vân Ca tỉnh giấc, thấy Cảnh Trí đang ngồi trên chiếc bàn ở đối diện giường của , giống y như một bức tượng.
Cô bước lên khẽ chọc vào người đối phương, cơ thể nhỏ bé của Cảnh Trí bỗng nhiên run lên, dọa Vân Ca một trận.
Vân Ca hỏi: “Anh sao thế?”
Cảnh Trí cố gắng nhịn đau, bình tĩnh trả lời : “Tôi đang suy nghĩ vài chuyện, là dọa sợ tôi.”
Vân Ca nhướng mày: “Anh đang suy nghĩ vấn đề gì à? Tôi còn cho rằng chỉ cần khởi chương trình hệ thống là …”
Cô hâm nóng ly sữa bò, sau đó lấy một chiếc ly mini ra, đổ một ít sữa từ ly của vào chiếc ly nhỏ của Cảnh Trí.
Cảnh Trí nhận lấy ly sữa bò, hắn uống từng ngụm nhỏ, không uống ừng ực như Vân Ca, hắn Vân Ca, dáng vẻ lúc không hấp thụ lực tinh cầu của không khác gì so với nhân loại bình thường.
Hình ảnh thu nhỏ xuất hiện trên cơ thể lúc trước có phải là dấu hiệu đặc trưng thể hiện thân phận của tinh nhân tộc không?
Cảnh Trí hoàn toàn không ngờ tới, sau khi hắn tìm kiếm thông tin về tinh nhân tộc trong kho dữ liệu, hắn chỉ tìm những tư liệu rải rác không hoàn chỉnh.
Những ghi chép liên quan tới tinh nhân vô cùng ít ỏi, chủng tộc này chính là một câu chuyện đau lòng.
Vân Ca lau đi vết sữa trên khoé môi, Cảnh Trí nghi ngờ hỏi: “Tại sao lại tôi như , cho uống một chút sữa như thế đã là rất tốt rồi, vẫn còn không hài lòng à! Anh thật tham lam!”
Cảnh Trí: “…”
Có đôi khi nhóc này chuyện thật khiến người ta cảm thấy chán ghét.
Cảnh Trí ngồi lên vai của Vân Ca, hắn kéo tóc của , đi theo đến phòng thí nghiệm tạm thời xây dựng nên để nghiên cứu về dây leo.
Với tư tưởng tân tiến của Phá Trận Tử, Thủ Lôi và Thanh Vi, nhân viên thí nghiệm của đội quốc gia và nhân viên thí nghiệm trên tinh hệ của Vân Ca đã chiết xuất một loại vật chất ẩn chứa bên trong cơ thể của dây leo để tạo thành độc tố, trên cơ sở loại thần dược “độc tố linh lực” do ba người đề xuất ra.
Bạn thấy sao?