Mối Tình Đầu Của [...] – Chương 5

Tôi vẫn còn đang mơ màng, khoé môi lại bất giác .

 

Tôi và Giang Kỳ đã cùng mở một studio nhiếp ảnh khi còn học đại học, thu nhập của studio rất ổn định.

 

Trước đây, tôi luôn cố gắng để có thể ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất trong đời của người khác.

 

Giờ đã đến lúc tôi nên lại chính mình rồi.

 

7.

 

Bùi Ngôn mệt mỏi cau mày.

 

Kể từ khi Hứa Thanh Dương chuyển đi, cảm giác u uất trong lồng n.g.ự.c luôn khiến ta cảm thấy bồn chồn khó tả.

 

Anh ta chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn với , dù gì thì giữa và Hạ Đề cũng đã không còn khả năng.

 

Bùi Ngôn vốn định dỗ dành , khi chạm phải ánh mắt bình thản của khi đó, ta lại thấy như bị tổn thương.

 

Sao biểu cảm của Hứa Thanh Dương lại không hề có chút gợn sóng nào?

 

Sao có thể như , rõ ràng là ta rất nhiều cơ mà?

 

Ly hôn sao? Chỉ là đang thôi phải không?

 

Anh ta không thể phân biệt cảm lúc đó của mình là giận dữ hay tự mãn nên đã đặt bút mà ký tên.

 

Anh ta tin chắc rằng sẽ không rời đi.

 

Bùi Ngôn theo phản xạ mở trang cá nhân của Hứa Thanh Dương ra.

 

Đầu ngón tay của ta bỗng run lên như thể bị bỏng.

 

Anh ta sững sờ hồi lâu.

 

Hình ảnh Hứa Thanh Dương tươi sáng đó, dường như đã rất lâu ta không còn thấy nữa rồi.

 

Tàn thuốc trên đầu ngón tay rơi xuống ống quần, ta chật vật hất đi, lại nhớ lại khoảng thời gian mang thai, tức giận ngăn không cho ta hút thuốc.

 

"Bùi Ngôn, muốn em và con c.h.ế.t ngạt trong khói thuốc à!”

 

Anh ta miễn cưỡng hứa với mình sẽ bỏ thuốc.

 

Đúng là ta đã ngưng hút một thời gian thật, cho đến hôm Hạ Đề ra tù.

 

Sau này, khi bị Hứa Thanh Dương bắt gặp hút thuốc, ta sẽ theo phản xạ dập tắt đi, sợ lại giận dữ cằn nhằn.

 

Nhưng chỉ ta một cách hờ hững, không gì mà rời đi.

 

Lúc đó, sự nhẹ nhõm trong lòng giờ đây lại như cục đờm mắc kẹt giữa ngực, không có cách nào có thể giải tỏa, lại còn bức bối khắp cơ thể.

 

Anh ta lúc này mới. hận ra một điều vô cùng đáng sợ.

 

Toàn thân ta cứng ngắc, lạnh dần đi.

 

Bùi Ngôn nhanh chóng trở về nhà.

 

Ngôi nhà trống rỗng, không còn chút dấu vết nào của .

 

Anh ta lục tung mọi ngóc ngách, cuối cùng tìm thấy một quyển album.

 

Bùi Ngôn nhớ lại, Hứa Thanh Dương từng với ta: "Cuốn album này là em dùng để ghi lại mọi khoảnh khắc hạnh phúc của một nhà ba người chúng ta đó."

 

Anh ta không tự chủ mà nở nụ dịu dàng.

 

Nhưng khi xem xong một phần ba của album, nụ trên môi bỗng dưng đông cứng.

 

Anh ta lật các trang sau ra, sắc mặt ngày càng tái đi.

 

Bàn tay cũng bắt đầu run lên.

 

Những bức ảnh thêm vào theo thứ tự thời gian.

 

Khi vừa kết hôn, trên khuôn mặt của luôn ngập tràn niềm hạnh phúc say đắm của .

 

Không lâu sau đó, mang thai, cả hai vợ chồng vừa vui mừng vừa bối rối.

 

Khi Tiểu Tri chào đời, nhẹ nhàng dỗ ngủ thằng bé trong chiếc nôi, trong mắt ánh lên sự dịu dàng và điềm tĩnh của người mẹ.

 

Sau đó là những bức ảnh của gia đình ba người.

 

Hứa Thanh Dương là một người rất coi trọng nghi thức.

 

Sinh nhật, kỷ niệm, thậm chí là lần đầu tiên Tiểu Tri nhận bông hoa nhỏ ở trường mẫu giáo, đều muốn cả nhà ăn mừng rồi ghi lại khoảnh khắc đó.

 

Bùi Ngôn ngoài mặt thì miễn cưỡng, sâu bên trong lại nhờ đó mà cảm nhận hơi ấm của gia đình.

 

Nhưng đến năm thứ hai sau khi kết hôn, trong mắt đã mang theo một tia u buồn.

 

Ngay cả khi , trong ánh mắt vẫn mang một chút đau khổ khó diễn tả.

 

Sau đó, dẫn Tiểu Tri đi chơi công viên, đến studio việc của , chụp rất nhiều ảnh về hoa lá, chim chóc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...