3
Tôi nuốt nước bọt liên tục.
Thành thật mà , bây giờ ta trông có chút điên cuồng.
Tôi sợ ta sẽ chuyện gì đó không hay, ảnh hưởng đến cả sự nghiệp của chính mình.
“Lâm Vọng Hiên, bình tĩnh lại đi. Nhìn rõ lại thân phận của mình đi, có , đừng những chuyện không nên .”
Lâm Vọng Hiên khẩy, ánh mắt tràn đầy khao khát:
“Anh có ?”
“Sao không biết mình có nhỉ? Anh chỉ có một người đã giấu trong tim nhiều năm, ấy đã bỏ rơi , không cần nữa.”
Tôi biết ta đang về tôi.
Tôi vội vàng giải thích: “Em chưa từng không cần . Hôm đó đưa Tô Dao Dao đến nhà hàng mà chúng ta đã đặt trước, hỏng buổi tiệc sinh nhật em chuẩn bị cho . Anh nghĩ em không có quyền tức giận sao?”
Lâm Vọng Hiên ghé sát tai tôi, giọng trầm thấp: “Có.”
Tôi cắn môi, cố gắng giữ bình tĩnh: “Bây giờ đã là trai của Tô Dao Dao, không nên tay chân với em, đúng không?”
“Không đúng. Anh chưa từng có . Kể từ khi em rời bỏ , vẫn luôn một mình.”
Giọng điệu của Lâm Vọng Hiên nặng nề, thậm chí còn mang theo chút giận dữ.
“Nhưng… trên mạng đều và ấy đang hẹn hò.”
“Em tin những lời trên mạng, hay tin lời ?”
“Em đã chặn hết mọi liên lạc của . Anh tìm đủ mọi cách để gặp em, em lại không chịu xuất hiện.”
“Khi đó, sự nghiệp của đang lên, buộc phải nghe theo công ty, phối hợp với Tô Dao Dao để tạo scandal couple.”
“Em cũng biết mà, năm ngoái mới chấm dứt hợp đồng với công ty cũ. Em cũng đang việc trong giới giải trí, em biết rõ các công ty quản lý chèn ép nghệ sĩ thế nào chứ.”
“Anh muốn cho em một cuộc sống tốt hơn, muốn cho chúng ta một tương lai tốt hơn, nên buộc phải nghe theo công ty, tạo scandal couple với Tô Dao Dao.”
Lâm Vọng Hiên một hơi, rồi thở dài thật sâu.
Tôi đẩy mạnh ta ra, ngồi dậy khỏi giường:
“Lâm Vọng Hiên, em không muốn bị chụp lại, em đi trước đây.”
Tôi đứng dậy định rời khỏi, lại bị ta nắm chặt lấy cổ tay.
Anh ta đẩy tôi dựa vào tường, đôi mắt ửng đỏ, giọng nghẹn lại:
“Ninh Ninh, em không tin sao?”
“Tất cả những gì cố gắng có đều là vì chúng ta. Bây giờ đã có đủ khả năng rồi, em lại không chịu ở bên nữa.”
“Vậy thì… tất cả những gì cố gắng đến bây giờ còn có ý nghĩa gì?”
Lâm Vọng Hiên vốn là người rất kiên định, đặc biệt là trong chuyện cảm.
Thực ra, trong lòng tôi đã tin lời ấy .
Nhưng với tính cách ngang bướng này, tôi lại không thể ra những gì mình thật sự nghĩ trong lòng.
“Không phải em không tin , chỉ là… em không muốn lỡ dở cả hai chúng ta. Buông em ra, không?”
Lâm Vọng Hiên nhắm chặt mắt, khẽ gật đầu rồi buông tay tôi ra:
“Hứa Ninh, có thể… kết lại trên WeChat không?”
Tôi không quay đầu, chỉ đi thẳng ra cửa xe:
“Chút nữa em sẽ gỡ khỏi danh sách chặn.”
4
Kể từ hôm đó, ngoài lúc quay phim chung, tôi luôn cố ý tránh mặt ta.
Tin nhắn ta gửi đến, tôi cũng chỉ trả lời qua loa.
Thành thật mà , trong lòng tôi muốn gần gũi hơn, cũng thật sự tin lời .
Nhưng con người đúng là kỳ lạ. Chỉ vì sĩ diện, chỉ vì chút tự tôn, tôi không thể dễ dàng mở lòng.
Tôi nghĩ rằng, trong một khoảng thời gian rất dài, chúng tôi sẽ vẫn đi trên hai con đường song song, không chạm vào nhau.
Nhưng không ngờ, biến cố lại đến quá nhanh.
Nửa đêm, trợ lý đột nhiên gọi điện cho tôi, giọng đầy lo lắng:
“Chị Ninh, mau lên mạng xem Weibo đi!”
Tôi mở điện thoại, vừa vào Weibo đã thấy mình và Lâm Vọng Hiên đứng đầu hot search:
#Lâm Vọng pHiên Bế Hứa Ninh#Lâm Vọng tHiên Hứa Ninh#Lâm Vọng tHiên Cùng Hứa NinhVào Xe Nghỉ
Ba bốn bài đăng liên tiếp chiếm top đầu bảng tìm kiếm.
Bình luận phía dưới thì đủ loại công kích:
❝Hứa Ninh là ai ? Chưa từng nghe tên, sao lại có liên quan đến ảnh đế Lâm?❞
❝Lại là một kẻ vô danh không biết điều, định lợi dụng danh tiếng của ấy đây mà!❞
❝Không biết ta là ai, chắc chắn là đang cố quyến rũ ca ca của tôi!❞
❝Khoan đã, Hứa Ninh này là ai ? Cô ta không biết Lâm Vọng Hiên đã có rồi à? Chuyện giữa ấy và Tô Dao Dao gần như ai cũng biết mà? Cô ta không phải dân mạng 2G đấy chứ?❞
❝Đúng là bây giờ ai cũng muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn. Thấy ai hot là bám vào để tạo scandal CP. Nếu đã là diễn viên, thì sao không dành thời gian rèn giũa diễn xuất đi?❞
…
Tôi lướt màn hình, toàn bộ đều là những lời công kích và chửi bới vô tận.
Tôi hít sâu một hơi, đặt điện thoại sang một bên, không muốn đọc tiếp nữa.
Nhưng rồi tôi đột nhiên bật dậy, trong đầu lóe lên một suy nghĩ.
Những tin tức này liệu có ảnh hưởng đến sự nghiệp của Lâm Vọng Hiên không?
Dù sao thì hiện tại ấy đang ở đỉnh cao trong làng giải trí trong nước, thậm chí còn dần mở rộng ra quốc tế.
Tôi không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến con đường phát triển của ấy.
[Lâm Vọng Hiên]: Hứa Ninh, em ngủ chưa?
m thanh thông báo vang lên, là tin nhắn từ ấy.
Tôi lăn qua lăn lại một lúc rồi vẫn quyết định trả lời:
[Tôi]: Chưa ngủ đâu.
Khung chat phía trên hiển thị đối phương đang nhập tin nhắn, rất lâu sau vẫn chưa thấy ấy gửi đến.
Tôi cầm điện thoại, nằm trên giường chờ đợi, lòng có chút mong chờ.
Khi tôi bắt đầu nghĩ có lẽ hôm nay ấy sẽ không trả lời nữa—
Điện thoại đột ngột rung lên.
Là cuộc gọi từ Lâm Vọng Hiên.
Giọng của Lâm Vọng Hiên có chút khàn khàn: “Hứa Ninh, em đã thấy hot search rồi đúng không?”
“Ừm, em thấy rồi.”
Lâm Vọng Hiên nhanh, hơi thở dồn dập như vừa vội vàng gì đó:
“Em đừng quan tâm những gì họ . Những hot search này không ảnh hưởng gì đến cả. Điều quan tâm là em, là tâm trạng của em. Anh chỉ muốn em vui vẻ.”
Tôi cố gắng nuốt xuống cảm giác tủi thân trong lòng, giả vờ thản nhiên:
“Những tin đồn này không ảnh hưởng gì đến em đâu. Em vào giới cũng không phải ngày một ngày hai, em biết rõ dân mạng luôn thích phán xét chỉ từ vài thông tin nhỏ nhặt. Anh yên tâm đi, em ổn mà.”
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia bỗng vang lên giọng của một người phụ nữ:
“Lâm Vọng Hiên, đang gọi cho ai ? Sao vẫn chưa xong?”
Giọng này…
Tôi lập tức nhận ra.
Là Tô Dao Dao.
Khoảnh khắc đó, cả người tôi cứng đờ.
Cổ họng nghẹn lại, những gì định đều bị chặn đứng.
Tôi gần như mất kiểm soát, lập tức cúp máy.
Lâm Vọng Hiên và Tô Dao Dao đang ở cùng nhau.
Đây chỉ là trùng hợp sao?
Tôi lặp đi lặp lại câu hỏi ấy trong đầu.
Hứa Ninh, mày đúng là ngu ngốc, không biết tự lượng sức mình.
Người ta đã ở bên nhau rồi, mày còn định xen vào gì?
Mày không thể có chút tự tôn, chút tự trọng sao…?
Tôi mở điện thoại, lần nữa kéo Lâm Vọng Hiên vào danh sách chặn.
Sau đó, tôi lặng lẽ nằm trên giường, lắng nghe tiếng mưa rả rích ngoài cửa sổ.
5
Mưa bên ngoài càng lúc càng nặng hạt, tôi lại chẳng hề buồn ngủ.
Trong đầu tôi cứ lặp đi lặp lại giọng trong cuộc điện thoại vừa rồi.
Càng nghĩ càng cảm thấy bức bối, càng nghĩ lại càng không hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra.
Đến khoảng một, hai giờ sáng, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng cửa phòng bị mở ra.
Tim tôi thắt lại.
Tôi sống một mình, bè cũng chẳng có mấy.
Hot search hôm nay lại náo loạn như , chẳng lẽ là… fan cuồng hay anti-fan cực đoan?
Tôi hoảng hốt bật dậy, vội vàng trốn vào tủ quần áo trong phòng ngủ.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần.
Tôi nghe thấy tiếng công tắc bật lên, ánh sáng tràn ngập căn phòng.
Nhịp tim tôi đập thình thịch, lo lắng đến mức cả người căng cứng.
Tiếng bước chân chậm rãi tiến lại gần hơn, gần hơn nữa…
Rầm!
Cánh cửa tủ bất ngờ bị mở ra.
Phản xạ đầu tiên của tôi là giơ hai tay lên che đầu.
Nhưng ngay lúc đó, một giọng trầm ấm vang lên:
“Ninh Ninh, đừng sợ, là .”
Là giọng quen thuộc.
Là Lâm Vọng Hiên.
Tôi chậm rãi hạ hai tay xuống, cố gắng trấn tĩnh lại nhịp tim đang đập hỗn loạn.
Bạn thấy sao?