1.
Tôi tên là Trần Bằng, hiện đang là một freelancer.
Lần đầu tiên tôi phát hiện ra việc vợ tôi ngoại là vào dịp Giáng sinh của ba năm trước khi vô thấy trên điện thoại của ấy hiện lên một tin nhắn của ai đó gọi ấy là "cục cưng”. Sau khi nhận tin nhắn đó, vợ tôi bảo có việc cần ra ngoài, tôi đã lặng lẽ đi theo sau ấy và tận mắt chứng kiến vợ mình đi vào khách sạn cùng một người đàn ông khác. Tôi không giống những người khác, bị đội mũ xanh cũng chẳng ầm ĩ, rùm beng lên, thú thực, cảm giác ấy thật sự rất nực .
Sau khi vợ tôi quay về nhà, tôi chủ lời đường mật rồi thân mật với ấy. Không khó để nhận ra hành kháng cự của vợ tôi, tôi thích cảm giác này.
Phải, tôi thừa nhận mình hơi biến thái, thực ra cái tôi thích là cảm giác biết bí mật của vợ ấy lại không hay biết gì về chuyện này.
Chúng tôi kết hôn đã tám năm, có hai đứa con một trai, một . Có thể , cuộc hôn nhân của chúng tôi là hạnh phúc trọn vẹn mà bao người ghen tị. Thế , một gia đình hòa thuận, ấm êm như thế lại đang trên đà đổ vỡ chỉ vì vợ tôi ngoại .
Sau khi phát hiện ra bí mật của vợ, tôi đã âm thầm xét nghiệm ADN của hai con. Bất ngờ thay, con trai là con ruột của tôi, con thì không. Lúc nhận kết quả, tôi nhất thời không thể chấp nhận nổi hiện thực tàn khốc này.
Tính tôi vốn dĩ rất lạc quan, cũng dễ gần, có khả năng chịu áp lực tâm lý cao, chỉ với một tờ báo cáo giám định quan hệ cha con đã trái tim cứng cỏi, mạnh mẽ của tôi vỡ vụn. Kể từ đó trở đi, nó trở nên mưu mô, đen tối hơn, thậm chí có phần vặn vẹo.
Nếu là người bình thường, có lẽ họ sẽ càng thương đứa con trai máu mủ ruột rà của mình hơn. Nhưng tôi lại khác, tôi lại càng nâng niu công chúa nhỏ không chung huyết thống của mình. Tôi cố gắng dành cho con những điều tốt đẹp nhất, kể chuyện cho con bé nghe, dành thời gian chơi với con mỗi ngày, đưa con đi học, thường mua cho con những chiếc bánh mì kẹp thịt mà con thích.
Đương nhiên, tôi là có mục đích. Đối xử tốt với con bé chính là một phần trong kế hoạch trả thù của tôi.
Vợ tôi tên là Lương Yến, vẻ ngoài không quá xinh đẹp mĩ miều lại rất biết cách ăn mặc, mỗi lần diện váy áo lên đều rất xinh. Tôi rất ấy, đám bè cũng thường ghen tị với tôi, bảo tôi có phúc lắm mới lấy một vợ đoan trang, tử tế như Lương Yến.
Ban đầu tôi cũng đã nghĩ và cực kỳ tự hào vì điều này. Nhưng dần dần, tôi nhận ra ở vợ tôi không chỉ có dáng người đẹp mà còn có tính cách vô cùng hướng ngoại, chính là kiểu phụ nữ mà bao gã đàn ông thích. Điều này đã khiến tôi lo lắng không yên, bởi, điều tôi sợ nhất chính là ấy thu hút quá nhiều người khác giới.
Lương Yến nhân viên thu ngân cho một công ty trong thành phố. Trong những năm qua, tôi để ý thấy vợ tôi có mối quan hệ gần gũi hơn bình thường với tổng cộng ba người đàn ông, một người là tổng giám đốc công ty, một người là giám đốc phòng thu mua, người còn lại là thủ kho, tóm lại là những người cốt cán của hệ thống thu mua - quản lý hàng hóa trong công ty đều lọt vào tầm tay của ấy.
Sáng hôm nay, vợ tôi em trai của ấy là Lương Lôi sẽ tới chơi nhà, nhờ tôi sau khi đưa các con đi học thì ghé mua một ít thịt cừu để tối cùng nấu lẩu, tôi đã đồng ý.
Bố mẹ vợ tôi là thành phần tri thức, cả hai đều là giáo viên cấp hai, thế em vợ tôi lại là một gã thanh niên lêu lổng, lười biếng và cực kỳ ngu dốt. Sau khi tốt nghiệp trung học, cậu ta bắt đầu qua lại theo dân chị bên ngoài xã hội. Nhờ có bố mẹ già tìm cơ hội, mua cho cậu ta một tấm bằng đại học, bắt ép cậu ta thi lấy chứng chỉ sư phạm, sau đó tận dụng các mối quan hệ chạy cho một chân vào giáo viên dạy thể dục ở một ngôi trường tiểu học.
Thế , em vợ tôi không những không trân trọng cơ hội nghề nghiệp khó khăn lắm mới có này, trái lại còn ra thêm một mớ rắc rối, tệ hơn nữa là, cậu ta đam mê thêm món cờ bạc qua mạng, lương tháng không đủ tiêu còn ôm về thêm một đống nợ vì các khoản vay dùng cho cờ bạc. Cậu ta vay nợ nhiều đến nỗi ngày nào cũng có người kéo tới trước cổng trường đòi nợ, nhà trường chịu không nổi nên đã đuổi việc đi.
"Anh rể, để em giới thiệu cho một trang web này. Anh nghe cho kỹ nhé. Hôm nay đưa cho em một tệ đầu tư vào web này, ngày mai em có thể sẽ nhận về những hai mươi nghìn tệ đấy.”. Lương Lôi vừa tới đã vội giới thiệu cho tôi mấy trang web cờ bạc.
"Tiểu Lôi, rể đây không thể không nhắc cậu, thứ gì không nên chơi thì không chơi. Tôi vẫn còn một ít tiền riêng, để tôi chuyển cho cậu mượn kẻo lát nữa chị cậu về lại không hay. Số tiền này của tôi, cậu muốn trả lại bao nhiêu cũng , tùy cậu.”. Nói xong, tôi lập tức chuyển khoản cho cậu ta năm nghìn tệ.
Bạn thấy sao?