Miếng Thịt Ba Chỉ [...] – Chương 9

8:

Theo từng bài hát vang lên, mọi người phía dưới đều hào hứng vô cùng.

Tôi lại càng lúc càng căng thẳng.

Đến lượt ban nhạc chúng tôi lên sân khấu, màn hình lớn hiện lên logo của Cold Rabbit.

Tôi cầm mic, đứng trên bục thép cao, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Trên sân cỏ xanh mướt, người đông nghịt, chen chúc nhau đen kịt cả một vùng.

Thế trong khoảng thời gian ngắn ngủi mười mấy giây trước khi nhạc dạo bắt đầu, tôi đã bắt gặp Giang Tư Tự trong đám đông phía trước.

Anh mỉm , lên tôi.

Ánh mắt chạm nhau trong khoảnh khắc, Giang Tư Tự chỉ vào hình thỏ cụp tai trên áo thun.

Tâm trạng kích lại kỳ lạ thay trở nên bình tĩnh.

Tôi đón làn gió đêm, nhắm mắt lại.

Rồi mở mắt ra, cất giọng hát đầy kiên định câu hát đầu tiên.

“It doesn’t hurt me

You want to feel how it feels?”

……

“And if I only could

Make a deal with God

And get him to swap our places

Be running up that road

Be running up that hill

Be running up that building.”

……

Chùm sáng mạnh mẽ, quét qua quét lại, chớp lóe liên hồi.

Âm thanh cuồn cuộn dâng trào, nhịp tim hòa cùng tiếng trống.

Những hoang mang, bất an đều bị cuốn trôi hết.

Tâm hồn trẻ trung, tươi mới sục sôi cháy bỏng, phất cao lá cờ,

Cuồng hoan hết mình, hét vang, hát vang đến khản cả giọng.

……

Dưới ánh đèn sân khấu, tâm hồn tôi như run rẩy.

“Be running up that hill.”

Nốt nhạc cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống.

Tôi khoan khoái vô cùng.

Giữa những tràng pháo tay như sấm rền, tôi thở dốc, cúi mình thật sâu chào khán giả.

26

Lễ hội âm nhạc kết thúc.

Tôi và Giang Tư Tự ngồi bên bục thép cao, ngửa đầu bầu trời đêm.

Mặt trăng to tròn và sáng rực, bao quanh bởi những ngôi sao lấp lánh.

Tôi một lúc, rồi ngây ngô : “Cứ như nó sắp rơi xuống đập vào người mình .”

Giang Tư Tự khẽ : “Sẽ không đâu, nếu có rơi xuống thì mình cũng sẽ che chắn cho cậu.”

Vài học vẫn chưa về, từ xa reo lên: “Nhanh lên xem! Là Giang Thần và kìa! Bạn ấy hóa ra là giọng ca chính của ban nhạc Cold Rabbit!”

Tôi đung đưa chân, nửa nửa thật: “Nếu cậu còn không rõ mối quan hệ của chúng ta, tớ sẽ đi loan tin khắp nơi đấy.”

Giang Tư Tự: “Cứ loan tin đi, mình sẽ tìm thêm người cùng loan tin với cậu.”

Ngừng một chút, cụp mắt xuống, hàng mi khẽ run, rồi thổ lộ: “Kiều Di, thích em.”

Biết ngay mà.

Anh ấy thật sự rất thẳng thắn.

Tim đập thình thịch, tôi ngượng ngùng nhỏ: “Em cũng .”

Giang Tư Tự mím môi .

Ngồi thêm một lúc, tôi nghiêng đầu đôi môi mỏng mọng nước của , rồi đột nhiên buột miệng .

“Giang Tư Tự, chúng ta hôn nhau đi.”

Vừa dứt lời, tôi đã muốn tự đập đầu mình.

Trời ơi, mới ở bên nhau chưa năm phút, tôi đang cái gì thế này!

Liệu Giang Tư Tự có sợ chạy mất không.

“Ấy, em thôi, cũng biết cái miệng của em mà haha...” Tôi gượng hai tiếng, trong lòng khóc rất nhiều.

“Được.”

Giang Tư Tự ho nhẹ một tiếng, tai đỏ lên.

Chưa kịp để tôi phản ứng.

Anh đã đến gần, môi nhẹ nhàng in lên.

Hương thơm vừa lạnh lẽo vừa ngọt ngào vấn vít quanh hơi thở, dịu dàng bao bọc lấy tôi.

Trăng sao như mất đi trọng lượng, gió đêm lại nóng rực.

Tôi choáng váng, bất chợt nghĩ đến câu “thơm thơm mềm mềm”.

Giang Tư Tự đúng là thơm thơm, mềm mềm.

Thơm là người.

Mềm là môi.

Hi hi, tôi muốn hôn chết .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...