“Còn cãi nữa hả?!
Khách đứng lâu mà không biết ra ngoài xem thử?”
“Ui da má ơi, đừng mắng nữa mà… Chi đang kìa…”
“Má chính là muốn cho con bé thấy!
Về sau phải trị mấy thằng đầu gỗ như con thế này nè!”
Người phụ nữ vừa nãy còn nhỏ nhẹ chuyện với tôi, giờ đang chống nạnh, chỉ tay mắng người đàn ông cao hơn mình hai cái đầu xối xả.
Tôi sững sờ cảnh tượng mẹ hiền con hiếu trước mắt, trong đầu âm thầm thề độc:
Chết cũng không ra cái hiểu lầm hôm đó!
Phải… mang nó xuống mồ!!
13
Sau khi thân tôi cuối cùng cũng hớt hơ hớt hải tới nơi, bữa tối gia đình cũng kết thúc trong một bầu không khí thoải mái và vui vẻ.
Ngoại trừ việc tôi suốt buổi giẫm chân lên chân thân, không ngừng gắp đồ ăn cho ấy để chặn miệng khỏi nổ tung cả bàn tiệc vì định tra khảo trai mình.
Tới lần thứ n ấy “đi vệ sinh”, cuối cùng cũng tìm cái cớ kéo tôi ra ngoài rồi nổi điên:
“Chi, Không phải cậu là muốn đối chất với tớ sao?!
Vậy hồi nãy cậu cứ ngăn tớ không cho tớ là sao hả?!”
Tôi chột dạ thấy rõ:
“Ơ thì… tốt ơi, chuyện này có hiểu lầm mà, coi như hôm đó tớ ăn nhầm thuốc nhảm đi!
Khụ… cậu thực ra là người tốt… ấy không gì có lỗi với tớ cả…”
Cô ấy trừng mắt tôi, sốc đến độ không nên lời:
“Không thể nào? Tức là tôi là một phần trong mấy trò thú của hai người à?!
Tôi chịu hết nổi rồi, hai người…!”
Những lời còn lại bị Hạo Tinh Thần bịt miệng lôi đi.
Hắn kéo ấy ra ngoài cửa, rồi thản nhiên khóa trái lại.
Hắn từng bước tiến gần về phía tôi, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu gương mặt tội lỗi của tôi:
“Em hiểu lầm chuyện gì?
Em nghĩ đã chuyện gì có lỗi với em?”
Tôi lùi lại, chột dạ rõ ràng:
“Không phải… nghe em đã…”
“Ừ, em đi. Anh đang nghe đây.”
Tôi lùi đến khi không còn đường lui, bị hắn dồn tới tận góc phòng.
Ngồi lại ghế sofa, tôi còn chưa định thần thì thấy hắn đã nhẹ nhàng luồn tay vào tóc tôi,
cúi xuống, đặt trán mình lên trán tôi:
“Chi .”
“Ừm…”
Hơi thở của hắn nóng hổi, phảng phất mùi rượu vang, quyện vào hương riêng của hắn khiến đầu óc tôi như bị hút sạch.
Tôi bắt đầu thấy… chân hơi nhũn ra.
“Chi , không biết em đã hiểu lầm điều gì.
Nhưng có thể đảm bảo, chưa từng chuyện gì có lỗi với em.
Và sau này cũng sẽ không bao giờ.
Thế nên, em có thể cho một cơ hội, bố của hai đứa con em không?”
Tôi quay mặt đi, lẩm bẩm:
“Nhưng mà… trước đây từng là không muốn phụ nữ đã có con mà…”
Hắn bật :
“Thì chính cũng mang theo ‘con cái’ mà?
Đứa con ngốc nhà không phải ngày nào cũng bị hai con ‘mèo nhà em’ bắt nạt sao?
Với lại, cũng cho em bắt nạt .”
Hắn cầm lấy tay tôi, đặt má mình vào lòng bàn tay tôi:
“Em xem, ở đây.
Không đi đâu cả.”
Trong mắt hắn phản chiếu gương mặt hoang mang của tôi.
Hắn mỉm dịu dàng:
“Không gì… coi như em đồng ý rồi.”
Còn chưa kịp phản ứng,một đôi tay che lấy mắt tôi.
Tiếp theo đó là một nụ hôn nhẹ nhàng, bá đạo mà dịu dàng,rơi xuống môi tôi.
“Chào em,mẹ của Gâu Đản.
Phần đời còn lại, mong em chăm sóc nhiều nhiều nhé.”
(Toàn văn kết thúc)
Bạn thấy sao?