Mẹ Tôi Thích Làm [...] – Chương 6

Theo quan sát của tôi, có vẻ như nó đã nghiện một trò chơi di nào đó.

 

Tôi dậy đi vệ sinh lúc ba bốn giờ sáng mà vẫn thấy đèn trong phòng nó còn sáng.

 

Ba vì nên vỗ vai Lý Tử Thông khen ngợi:

 

“Con trai ba thông minh lại còn chăm chỉ như thế, chắc chắn sẽ đỗ một trường đại học trọng điểm.”

 

Lý Tử Thông ngại ngùng, tay gãi đầu :

 

“Cũng không đến mức đó đâu ạ, con chỉ đang bài tập thôi.”

 

Ba quay lại cầm đũa gõ lên bàn, chỉ trỏ về phía tôi:

 

“Tiểu Hàn, con không bằng Tiểu Thông đâu, nó chăm học lại khiêm tốn.”

 

“Con thì năm nay chắc chỉ vào một trường đại học hạng thường thôi, thế mà còn cứ không có thời gian việc nhà để học.”

 

“Học theo em con đi, ở ngoài kia bớt kêu ca mà việc nhiều hơn đi!”

 

Tôi ngoài mặt gật đầu, trong lòng thầm chửi thề.

 

Lý Tử Thông có thể thoải mái chơi điện thoại bao nhiêu tùy thích, còn tôi từ nhỏ đến lớn phải chen chúc thời gian học giữa đống việc nhà.

 

Rửa bát, quét nhà, giặt quần áo, tất cả đều thuộc trách nhiệm của tôi.

 

Có những lúc mẹ bực mình cố ý không nấu cơm, tôi lại phải gánh luôn cả việc nấu ăn.

 

Còn Lý Tử Thông, người đã lấy điện thoại của tôi, thì khen ngợi đến nỗi tự mãn, ngồi bên cạnh ba mà hả hê đồng .

 

Thi thoảng nó còn cố ra vẻ đắc ý tôi.

 

Có vẻ như nó đã quên mất việc đêm đêm trốn trong phòng gì rồi.

 

7.

Đúng như tôi dự đoán, mẹ không thể cưỡng lại sự thúc giục từ thân và đồng nghiệp.

 

Cuối cùng bà quyết định đi theo dõi chồng mình.

 

Khi bà bám theo ông chồng tóc chải mượt mà ra ngoài, bà phát hiện ông ấy, trong bộ vest sang trọng, đã đi thẳng đến một khách sạn cao cấp và gặp một người phụ nữ xinh đẹp, tinh tế.

 

Hai người đứng ngay trước cửa khách sạn, vui vẻ, không màng đến những ánh mắt xung quanh.

 

Mẹ tôi, trong cơn giận dữ bừng bừng, không thể kìm nén nữa, lao đến và đẩy ngã người phụ nữ, mắng xối xả:

 

“Con tiện nhân quyến rũ đàn ông!”

 

Đến khi ba tôi kịp phản ứng, thì mẹ đã tát người phụ nữ kia một cái thật mạnh.

 

Thực ra, ba không hề ngoại , người phụ nữ đó là khách hàng lớn của công ty ông.

 

Để lấy lòng ấy, ba mới bắt đầu bỏ tiền ra chăm chút bản thân, dưỡng da và ăn mặc tươm tất hơn.

 

Khoảng thời gian này ba vui vẻ, hoàn toàn là vì sắp ký một hợp đồng lớn.

 

Kiếp trước, mẹ mải bận cãi nhau với tôi, ba đã ký thành công dự án với người phụ nữ này.

 

Về sau, khi thăng chức, ba mới nhắc đến chuyện đó trong gia đình.

 

Mẹ vì muốn ăn mừng ba thăng chức, còn cố đãi tiệc tại một khách sạn mà đồng nghiệp giới thiệu.

 

Nhưng lần này, hình hoàn toàn khác hẳn.

 

Khi tôi đi về, cờ thấy ba đang giận đến nỗi nhảy dựng lên, không ngừng tuôn ra những lời mắng chửi mẹ.

 

Mẹ ôm bụng nằm trên sàn, trên mặt còn hằn rõ một vết tát đỏ bừng.

 

Thấy tôi về nhà, mẹ lại còn cố gắng chuyển hướng mâu thuẫn, bà vừa khóc vừa chỉ vào tôi, :

 

“Anh ơi, em thật sự không biết ấy là khách hàng của .”

 

“Em nghe lời Tiểu Hàn nên mới nghĩ đến chuyện đi theo dõi .”

 

Ba ngay lập tức chuyển ánh mắt sang phía tôi, gầm lên hỏi:

 

“Mẹ mày có đúng không?”

 

“Có phải chính con khốn như mày xúi giục bà ấy hỏng chuyện tốt của tao không?”

 

Đôi mắt ba đỏ ngầu, cả khuôn mặt vì tức giận mà chuyển sang màu đỏ bầm, từng giọt nước bọt phun ra từ miệng ba rơi thẳng lên mặt tôi khi ông .

 

Tôi không nghi ngờ gì nếu tôi gật đầu thừa nhận, chắc chắn tối nay ba sẽ đánh tôi đến phải nhập viện.

 

Tất nhiên, tôi không đời nào thừa nhận.

 

Đã sống lại một lần, tôi sớm phòng bị trước cú đâm sau lưng của mẹ, nên đã ghi âm trước đoạn hội thoại quan trọng.

 

Tôi lấy điện thoại, phát đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa tôi và mẹ. Mẹ tôi với ánh mắt hoàn toàn thay đổi.

 

Bà trừng mắt tôi, như muốn trách móc rằng tại sao tôi lại đề phòng bà.

 

Tôi phớt lờ ánh mắt của mẹ, ra vẻ oan ức với ba:

 

“Mẹ hiểu sai ý con rồi, con chỉ muốn mẹ đừng nghi ngờ ba thôi mà.”

 

Nghe xong đoạn ghi âm, sắc mặt ba đen như than, ông lập tức quay lại và tát thêm một cái nữa vào đúng vết tát cũ trên mặt mẹ.

 

Mẹ bất ngờ không kịp phản ứng, ngã nhào xuống đất, co rúm người vì sợ hãi.

 

Bà ôm đầu, miệng không ngừng xin lỗi:

 

“Xin lỗi, em không cố ý mà.”

 

“Em sẽ không dám như thế nữa.”

 

“Là Tiểu Cầm và mấy người kia , bảo em nên đi theo xem thử.”

 

Ba không vì lời xin lỗi mà dừng lại, vừa chửi rủa vừa giơ chân đạp thẳng vào lưng mẹ.

 

Mẹ vô thức phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, thu mình lại thành một khối nhỏ hơn.

 

Lần này tôi chỉ đứng , mỗi cú đánh của ba đều khiến tim tôi đập loạn.

 

Với một người có lòng trắc ẩn, thấy mẹ bị đánh như , tôi chỉ cảm thấy thương .

 

Ngay cả khi tôi bị họ một lần, tôi vẫn không thể nhẫn tâm ra tay khi họ đang lâm vào cảnh khó khăn.

 

Nhưng tại sao khi tôi bị đánh, mẹ và em trai lại có thể tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa?

 

Tôi nắm chặt tay, lòng hiểu rõ rằng họ chưa bao giờ coi tôi là người trong nhà, chỉ xem tôi như nơi để trút giận.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...