Mẹ Tôi Thích Coi [...] – Chương 3

Sáng sớm hôm sau, em trai tìm mẹ để thú tội: “Mẹ ơi con xin lỗi.”

 

“Kì thì lần trước, Đai sư xem chỉ tay là do con về.”

 

“Con sợ nếu thi rớt cấp 3 thì mẹ sẽ trách con. Nên con nhờ Đại sư rằng dối rằng con phạm tai kiếp nên ảnh hưởng kết quả thi của con.”

 

Mẹ tôi gật đầu mỉm : “Mẹ biết, Âu Dương đại sư đã với mẹ.”

 

“Âu Dương đại sư nào có để ý chút lợi lộc nhỏ nhặt này, cái ông ấy muốn chính là cứu giúp những thiếu niên đang sa mình vào vũng lầy.”

 

“Con xem, hiện tại con đã biết hối lỗi, thật là tốt.”

 

“Mẹ phải cám ơn ông ấy mới , trước mặt Phật tổ giúp ông ấy đốt thêm ít nhang đèn.”

 

Em trai bật khóc: “Sao mẹ lại không tin con, nghề của ông ấy là bán bảo hiểm.”

 

Mẹ tôi gật đầu: “Mẹ biết rồi, năm rồi mẹ mua 50 vạn tiền bảo hiểm tai nạn cho cả nhà ta là Âu Dương đại sư bán đó.”

 

"Cái này gọi là bảo vệ toàn diện."

 

Mẹ tôi chỉ vào chữ ký WeChat của Âu Dương đại sư, có nội dung:

 

"Mua bảo hiểm và nhận dịch vụ bói toán miễn phí trọn đời để bảo vệ toàn diện sức khỏe của và gia đình."

 

Em trai dở khóc dở , chỉ biết lắc đầu.

 

Tối hôm đó, tôi liền tìm tới thân của mẹ, người đã giúp mẹ dùng 300 vạn để thỉnh một Đại sư.

 

“Dì Vương à, mẹ con vị Đại sư kia là hậu duệ của phái Mao Sơn, đoán mệnh rất chính xác.”

 

“Đại sư đó có thể giúp con một việc không?”

 

“Tháng sau là sinh nhật của mẹ, con muốn cho mẹ một bất ngờ.

 

Dì Vương kích mà nắm chặt tay của tôi: “Vẫn là con hiểu chuyện.”

 

Sau khi gặp mặt vị truyền nhân Mao sơn kia, tôi liền chuyển cho ông ta 500 vạn.

 

Đối mặt với số tiền ông vẫn tỏ ra thờ ơ.

 

Ông ta vẫn khăng khăng, quẻ bói của mình là chính xác.

 

Dù có bao nhiêu tiền, ông ta cũng sẽ không thừa nhận rằng mình đã bói sai trước mặt mẹ tôi.

 

Trước khi em trai tròn 18 tuổi, nhất định sẽ gặp phải một tai kiếp.

 

Nhưng cảm trước cảm của tôi, ông sẽ giúp tôi khiến mẹ tôi không xuống tay với người nhà.

 

Sáng sớm hôm sau, vị truyền nhân Mao Sơn đã video call cho mẹ tôi.

 

“Quẻ bói lần trước là tôi tính chưa kỹ càng.”

 

“Lần này, tôi đã bế quan 9981 tiếng đồng hồ để thỉnh chư vị Phật Tổ.”

 

“Phật Tổ cho tôi biết, bà và con trai bà xung khắc, trước khi nó tròn 18 tuổi, không phải bà chết thì chính là nó vong.”

 

Tôi há miệng muốn rớt cái cằm, Đại sư này thật cao tay, chắc chắn đoán mẹ tôi không thể vì con trai mà tự sát.

 

Mắt mẹ tôi liền nhòe đi: “Thế sao bây giờ Đại sư, sao mới có thể hóa giải?”

 

Đại sư sờ sờ mấy cái mụn ngay cằm: “Hãy nhiều việc thiện để tích công đức!”

 

“Hiện tại mỗi ngày hành thiện, tích đủ 7749 chuyện tốt, nghiệp chướng có thể thanh trừ, bà và con trai bà có thể cả đời trôi chảy.”

 

Mẹ tôi Đại sư, kiên định gật đầu.

 

5.

 

Tôi vốn tưởng rằng, mẹ tôi sẽ hóa thân thành sứ giả chính nghĩa, mỗi ngày hành thiện tích đức.

 

Còn nghĩ thầm, 500 vạn này bỏ ra thật xứng đáng.

 

Không nghĩ rằng, chỉ qua mấy ngày lại thấy mẹ tôi lên tin tức buổi tối.

 

Thật ra, người ta đã mờ hình ảnh mẹ tôi rồi, hoàn toàn không ra ai là ai.

 

Nhưng tôi lại mặt dây chuyền hình Phật, Đạo gia phù , quần áo in hình Chúa Jesus, thì đã nhận ra là mẹ tôi.

 

Mẹ tôi từng : “Trên đầu ba thước có thần linh, mày phải tin tưởng tất cả các vị thần trên Thế giới.”

 

Cho nên tuy rằng bà theo bói toán Chu Dịch huyền học, cũng thờ Phật giáo, Đạo giáo, Cơ Đốc giáo và một số tín ngưỡng khác.

 

Tin Tức:

 

[Một bà mê tín, vì tích cóp công đức nên đã phóng sinh 5 tấn cá lau kiếng và 10 tấn ốc bưu vàng*. Chính phủ quyết định 10 vạn tiền mặt và nội trong một tuần phải vớt hết ra.]

 

* Đây là hai loài xâm lấn, bị cấm thả ra dễ mùa màng.

 

Trong ti vi, mẹ tôi cùng một nhóm mặc áo khoác đỏ, đội nón đỏ, trong như các nhà nguyện.

 

Trên áo khoác đỏ của bọn họ còn có in dòng chữ: [BẢO VỆ HỆ SINH THÁI SÔNG NGÒI]

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...