Năm thứ ba sau khi kết hôn, sau khi đã bán cả hai căn hộ chuyển đến một căn nhà phố, chủ đề nghị chuyện mang thai, nghĩ ba mẹ dù thích Bông đến đâu cũng muốn có đứa cháu ruột thịt. Không ngờ gạt đi.
“Không cần đâu, cứ như thế thế này đi. Chúng ta có một mình Bông là đủ rồi”
“Anh thật sự không muốn có con ruột à” Cô buột miệng hỏi. Vừa xong thì sắc mặt cũng lạnh đi.
“Bông là con ruột của ”
“Em xin lỗi, em không có ý gì. Chỉ là chúng ta kết hôn đã lâu, dù coi Bông như con ruột con ba mẹ thì sao, biết đâu họ muốn có cháu ruột.”
“Em thấy con ruột họ còn chẳng cần, là phát sinh ngoài ý muốn, vừa lớn liền bị cho ra riêng đấy. Còn cần cháu ruột gì” Anh không vui . Bố mẹ rất thích Bông không.
“Nhưng..”
“Không nhị gì hết, em có thấy việc mang thai sinh con rất khổ cho phụ nữ không. Sức khỏe em vốn không tốt, bác sĩ lúc ở cữ không kỹ, lại còn sinh non, tốt nhất không sinh nữa. Nghe nhé!”
Anh dụ dỗ như dụ dỗ Bông . Lần trước đưa đi khám tổng quát bác sĩ sức khỏe yếu thì đã quyết tâm không sinh con rồi.
Giản Hi im lặng, không thèm nữa. Cô nghĩ vợ chồng mà, chỉ cần lúc quan hệ không dùng biện pháp thì nhất định sẽ có.
Nhưng không ngờ rất kiên quyết, nhiều lần trêu chọc vẫn nhịn mà dùng biện pháp mới .
“Mẹ ơi, mẹ sinh cho con một em đi”
“Hả?” cả nhà đang xem tivi thì bé Bông bỗng cả hai giật mình. Anh còn dùng ánh mắt hỏi , tưởng với con, trừng mắt lại, không .
“Sao tự nhiên con lại muốn có em ?” Không đấu mắt nữa nhẹ giọng hỏi con.
“Lớp con các đều có chị em, chỉ có mình con không có. Nhất là các có em rất thích, cùng em chơi rất vui.” Bông .
“Hơn nữa, lúc trước ba Lý dẫn con đi ăn cũng con sắp có thêm em rồi. Nhưng con đợi mãi cũng không thấy.”
Vừa nghe con giận không nhẹ, gã chồng cũ sao cứ như âm hồn không tan . Gặp con thì gặp, mấy chuyện này với con nhỏ gì.
“Ừm, chuyện này không phải muốn là . Phải do ý trời” Anh vội .
“Con thấy ba cũng là con một nè, không phải cũng rất ổn sao. Nếu con buồn cuối tuần ba chở con đi chơi với các chị em họ nhé”
Nhưng không ngờ sau đó 3 tháng thì có thai, lúc đưa que thử cho xem, còn trợn mắt hỏi.
“Làm sao , cẩn thận lắm mà”
“Anh quên hôm bữa đi đám cưới về, uống say bí tỉ à” Cô . Khổ thân , đã là mẹ rồi thế mà muốn mang thai phải đủ trò.
“Không , đi khám đã. Để xem bác sĩ sao” Anh vội vàng đưa đến bệnh viện kiểm tra, đến khi các kết quả đều chắc chắn thì gọi điện báo cho ba mẹ .
“Hay mình về sống với ba mẹ đi” Vừa về liền đề nghị.
“Sao ?”
“Về nhà có mẹ và ba cũng yên tâm hơn”
“Anh đừng quá lo, em cũng từng sinh rồi mà. Em biết cần gì” Hơn nữa từ ngày kết hôn với , chiều đến vô pháp. Lại không phải lo chuyện tiền bạc gì, cứ gì đâu mà lo nghĩ.
Kết quả lần thứ hai mang thai là vô cùng căng thẳng. Anh không cho gì, nấu ăn nấu, rửa dọn thì hai cha con tự chia. Mỗi ngày còn quy định thời gian ngồi trước máy vi tính của . Đến mức bùng nổ:
“Anh đừng có quá, em còn chưa lộ bụng rõ nữa thì sao phải tránh đủ thứ .”
“Ngoan, nghe lời , đợi em sinh xong muốn gì cũng .”
“Mẹ nghe lời ba đi, con nghe trong lớp mẹ nó bị sinh khó, rất đáng sợ đấy.”
Hai cha con đều khiến chỉ có thể nghe theo. Lúc này chỉ mong ngày tháng trôi nhanh, sớm sinh sớm trở lại người thường.
Bạn thấy sao?