Mẹ Đơn Thân Đụng [...] – Chương 19

Cô và đã đi đăng ký kết hôn mấy tháng, lúc đề nghị tổ chức lễ cưới còn nghĩ chẳng lẽ cũng sĩ diện giống như chồng cũ mình.

Không ngờ đám cưới tổ chức ở bãi biển xinh đẹp, khách mời bên chỉ có vài người cũng là đồng nghiệp của , ba mẹ họ hàng cũng chỉ hai mâm mời cả lớp đại học của , còn là tài trợ tiền di chuyển và khách sạn cho họ, ai dẫn người hay gia đình theo đều .

Cô lúc này mới biết mình kết hôn với một người rất có tiền nha.

“Anh.. không phải là tổng tài trong truyền thuyết đấy chứ?”

“Haha không phải, công ty là đứng tên, cũng chỉ là nhân viên.”

“Vậy dùng hết tiền tiết kiệm để lễ cưới này à?”

“Không, còn phải nuôi vợ con mà. Yên tâm. Chẳng phải đã đưa thẻ cho em sao.”

“Vậy tiền đâu tổ chức rình rang ?”

“E hèm, từ lúc ra đời thì ba mẹ mở một sổ tiết kiệm cho , ai lì xì thì để vào đấy, là quỹ cưới vợ, sau này cũng thỉnh thoảng gửi vào một ít. Em xem, tổ chức hôn lễ này xong là hết sạch quý đen rồi, từ nay tay trắng đợi em nuôi thôi”

“Vậy … có thể không cần tổ chức, hoặc đơn giản thôi.”

“Không . Anh muốn tất cả mọi người biết em hạnh phúc và sống tốt” Đám cưới này là và bé Bông bàn bạc kỹ, bé kể mẹ có rất ít bè, mỗi lần nghe điện thoại của xong đều thở dài, nên bé đoán họ gì mẹ không vui. Vậy nên tổ chức lễ cưới thật đẹp thật to, mời tất cả học của , muốn họ biết sống rất tốt.

 

“Wow, hôm nay cậu đẹp quá”

“Cảm ơn mọi người đã đến” Cô mỉm những người của mình. Có những người đã quên tên, chỉ còn nhớ từng học chung đại học.

“Bãi biển này đẹp quá, chồng cậu thật là chịu chi” Một chua chát , chỉ mỉm đón nhận.

“Chào em, hôm nay em rất đẹp” Cô không ngờ chồng cũ cũng đến.

“Sao biết mà đến?” Cô thắc mắc

“Là Bông với , con bé còn đặc biệt trộm một thiệp cưới trống đưa cho để biết địa chỉ haha em nuôi con rất tốt, nó rất hiểu chuyện.”

“Dù sao cũng cảm ơn đã tới” Cô mỉm , giờ đã có một người mình, thương mình, nên gặp lại chồng cũ cũng bình thản hơn.

 

“Mẹ, hôm nay mẹ giống công chúa quá”

“Haha Bông của mẹ hôm nay mới là công chúa đích thực này, xinh quá đi mất.” Nhìn trong bộ vest lịch lãm dắt tay con xúng xính trong chiếc váy hồng nhạt bỗng thấy họ mới giống cha con.

“Một lát nếu không uống thì chỉ nhấp môi thôi nhé, để lo” Anh cẩn thận sửa lại mép váy rồi dặn dò.

“Anh lo cho mình đi, em từng phục vụ quán bar 4 năm đại học đấy, tửu lượng không thường đâu” Cô lè lưỡi vui, chuyện với không cần câu nệ, cũng không cần gồng mình bộ dáng phụ nữ hiền lành, dịu ngoan. Trước mặt , chỉ là và là tất cả của .

“Mẹ này” Bé Bông nghiêm túc

“Ừm, sao ?”

“Từ nay mẹ là phụ nữ có chồng rồi, phải lo cho chồng nữa. Mẹ có thể.. có thể con ít đi một chút cũng .” Bông vừa dứt lời thì ôm chầm lấy bé, bé con đáng của .

“Không đâu, trong lòng mẹ Bông luôn đứng nhất.”

“Đúng , còn có ba cũng sẽ Bông nhiều nhiều hơn” Anh ôm chầm lấy hai mẹ con.

Nằm trong vòng ôm ấm áp, trong tay là bé con bé bỏng, bỗng thấy những đau khổ, vất vả trước giờ đều xứng đáng.

Nếu tất cả là để có Bông và có , chấp nhận và cảm ơn cuộc đời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...