Mẹ Đây Vả Mặt [...] – Chương 7

7

 

Cố Phương Niên đứng dậy muốn đi ra ngoài, Tống Noãn bắt lấy tay hắn, nắm thật chặt, ánh mắt van xin.

 

“Phương Niên! Chuyện em muốn rất quan trọng.”

 

Tôi chống cằm, cùng Tống Noãn chờ Cố Phương Niên trả lời.

 

Lại thấy Cố Phương Niên rút tay Tống Noãn ra: "Lát nữa, Tống Noãn, lát nữa sẽ quay lại tìm em.”

 

Tôi khoanh tay đứng lên, Cố Phương Niên cảnh giác tôi, ôm mặt mình.

 

Tôi buông tay ra: "Muốn đi thì đi đi, lần này tôi không cản . Hy vọng sau này sẽ không hối hận.”

 

Không biết Cố Phương Niên có nhận thức hay không, đây là cơ hội cuối cùng Tống Noãn dành cho hắn.

 

Đáng tiếc, cơ hội duy nhất hắn cũng bỏ lỡ.

 

Không phải Chu Nghiên Nghiên bệnh sắp chết sao.

 

Tôi nhờ Cố Hoài chuyển Chu Nghiên Nghiên từ bệnh viện thành phố tới bệnh viện tốt nhất tại nước ngoài, có bệnh hay không có bệnh, đương nhiên phải chữa trị thật tốt mới biết .

 

Chu Nghiên Nghiên không muốn, Cố Phương Niên cũng không muốn.

 

Chu Nghiên Nghiên bị đưa ra nước ngoài, Cố Phương Niên đuổi theo, để lại người vợ bệnh nặng chưa khỏi và mẹ già đang chờ đánh hắn.

 

Tôi đương nhiên biết lúc ấy Tống Noãn ở bệnh viện chưa kịp ra miệng cái gì- về việc ấy mang thai.

 

Tôi cho Tống Noãn hai lựa chọn:

 

"Tiểu Noãn, con có thể sinh đứa bé này, nếu con cần, mẹ có thể cùng giúp con chăm sóc đứa nhỏ. Nhưng nếu con không muốn dính dáng gì đến Cố Phương Niên, mẹ cũng có thể cam kết tuyệt đối không quấy rầy con nữa, mẹ sẽ cho con đủ tiền để con và đứa bé sống không cần lo cơm ăn áo mặc."

 

"Đương nhiên, nếu con không muốn sinh đứa bé này, mẹ có thể liên hệ bệnh viện tốt nhất tiến hành phẫu thuật cho con, kỳ thực mẹ khuyên con nên như . Bây giờ con còn trẻ, nếu như sinh con, rất nhiều sự phát triển trong tương lai có thể sẽ bị hạn chế. Con muốn gì, mẹ đều sẽ giúp em sắp xếp tốt tất cả, con vô cùng ưu tú, nhất định có thể nhanh chóng tìm vị trí của mình trong xã hội."

 

Trong khoảng thời gian ở chung với Tống Noãn, Tống Noãn và tôi thân thiết thêm không ít, ấy không trực tiếp trả lời vấn đề của tôi, chỉ cầm trong tay văn kiện ly hôn lần nữa bị trả lại.

 

“Nhưng bên Cố Phương Niên...”

 

Tôi lạnh vài tiếng, tên ác nhân này thật sự là vừa sự vừa giả bộ thanh cao. Đuổi theo người phụ nữ khác ra nước ngoài, văn kiện ly hôn Tống Noãn gửi qua lần nào cũng bị hắn xé bỏ trả về.

 

"Tống Noãn, cho em biết, không thể có chuyện ly hôn! Muốn phải với em bao nhiêu lần nữa đây, Nghiên Nghiên ở bên này không thể rời khỏi , em nhất định phải dùng thủ đoạn này ép về nước sao?"

 

Tôi Tống Noãn cầm di , khuôn mặt càng ngày càng tái nhợt liền ra hiệu bảo ấy đưa di cho tôi.

 

“Cố Phương Niên, nổi điên tiếp thử xem?”

 

“..."- Cố Phương Niên im lặng.

 

“Anh có năng lực thì cả đời đừng trở về, mẹ vừa mới đăng ký lớp quyền , ngứa tay lắm, chờ trở về dùng để luyện tay nhé.”

 

Điện thoại truyền đến một loạt tiếng tút tút, Cố Phương Niên cúp điện thoại.

 

Tôi bóp đầu ngón tay : "Tiểu Noãn, chuyện của Cố Phương Niên con đừng lo lắng, chỉ cần con muốn ly hôn, mẹ có một vạn cách để nó không dây dưa với con nữa."

 

"Mẹ, Cố Phương Niên mới là con trai của mẹ, vì sao mẹ..."

 

Tôi cong môi, xoa xoa đầu Tống Noãn. Ít có người lớn nào hành thân mật như với ấy, ấy mở to mắt tôi, giống như con sóc nhỏ kinh ngạc.

 

"Tiểu Noãn, con quên rồi à, hiện tại con cũng là con của mẹ. Đúng sau khi ly hôn thì không phải, tuy nhiên không sao, mẹ còn có thể nhận con con nuôi ha ha."

 

Ánh mắt Tống Noãn dịu dàng, dùng sức gật đầu với tôi. 

 

Cuối cùng Tống Noãn vẫn lựa chọn giữ lại đứa bé này.

 

Tôi không ngạc nhiên với kết quả này. Tôi tôn trọng mọi quyết định của Tống Noãn, mua một căn nhà mới đứng tên ấy ở trung tâm thành phố để ấy yên tâm sinh sống trong thời gian mang thai.

 

Cố Hoài không hiểu tại sao tôi phải tới mức này.

 

Tôi nằm trên giường quay lưng về phía hắn ta, ngáp: “Anh có phản đối gì không?”

 

Cố Hoài lắc đầu: "Chỉ cần em vui vẻ, A Vân..."

 

Hắn ta muốn thêm gì nữa tôi xua tay và không có ý định nghe nữa.

 

Cố Hoài tra Cố Phương Niên mua vé máy bay, ngày mai về nước.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...