Năm đói kém nhất, lớp tôi có một tiểu thư từ Bắc Kinh chuyển đến. Cô ấy không bình thường cho lắm. Mua hai suất cơm, ép tôi phải ăn một suất rưỡi. Rõ ràng bài nào cũng làm được, vậy mà vẫn bỏ hai trăm tệ thuê tôi dạy kèm. Sau khi đỗ đại học, tôi nhận được di chúc của cô ấy. 【Mẹ, chúc mẹ hạnh phúc.】
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?