Mẹ Con Bảo Mẫu [...] – Chương 10

10

 

Tôi chắn trước ông Mặc, Vương Kỳ Thanh: "Tôi phải cảm ơn ông Mặc vì đã đào tạo cho tôi một người tài như Lý mới đúng. Phản bội gì chứ? Đây chỉ là chuyện nhảy việc bình thường thôi. Còn về người bên cạnh , tôi đã báo cảnh sát và khởi kiện rồi. Nhân tiện thông báo luôn vì hôm nay đông đủ cả."

 

Tô Mộ Thanh và Lý Tuyết Vy nhau, mỉm , bắt tay, rồi cùng tôi bước vào phòng họp.

 

"Không sao đâu, không sao đâu, ta không có bằng chứng gì đâu. Ông Mặc, chỉ là bọn phụ nữ giả vờ hù dọa thôi! Đừng sợ!"

 

Một triệu tệ cứ thế bay đi, còn phải đối mặt với án tù. Nghĩ đến khả năng đó, chân Vương Kỳ Thanh mềm nhũn, ta vẫn tự trấn an mình, nhất định phải xem kết cục thế nào.

 

Nếu ban đầu tôi chỉ nắm chắc 70% thắng lợi, thì sự phản bội của Vương Kỳ Thanh đã giúp tôi nắm chắc 100%!

 

Tập báo cáo đó là thật, chỉ là phiên bản sơ khai nhất, thật còn rất thô sơ và nhiều sai sót.

 

Ông Mặc vốn rất kiêu ngạo trong kinh doanh, đến nay chỉ có công ty chúng tôi là đối thủ của ông ấy. Ông ta tự tin rằng mình đã nắm bắt hướng đi của chúng tôi, nâng giá thầu lên rất cao, sản phẩm của họ lại thua kém chúng tôi một bậc.

 

"Xin lỗi, lần này chúng tôi vẫn quyết định hợp tác với Chu. Chúc Chu hợp tác vui vẻ."

 

Khi tôi bắt tay đối tác, mặt ông Mặc đầy vẻ suy sụp, sau đó ông quay lại tặng cho Vương Kỳ Thanh một cái tát trời giáng.

 

Tôi biết hội đồng quản trị của công ty ông Mặc đã có ý kiến với ông ta từ lâu. Lần này không giành hợp đồng, chắc chắn khi về ông ta sẽ bị chỉ trích nhiều hơn.

 

Đây chính là cơ hội tốt để công ty tôi chiếm lĩnh thị trường!

 

Muốn bỏ Vương Kỳ Thanh thì dễ, đánh sập công ty của ông Mặc thì không phải lúc nào cũng có cơ hội.

 

"Cô Lý, hãy thủ tục gia nhập công ty ngay hôm nay. Sau này sẽ rất bận rộn, tiền lương và cổ phần sẽ không thiếu phần nào đâu, tôi ."

 

"Không! Không! Giang Na, không phải đâu, em ! Nghe đã!" Vương Kỳ Thanh lao về phía tôi trong hành lang, tôi né sang một bên, khiến ta đâm sầm vào tường, "Em , biết bản báo cáo đó là giả, tất cả vì em mà, thật đấy! Em phải tin !"

 

Hôm nay tôi mang một đôi giày cao gót đế đỏ, tôi lấy mũi giày nâng cằm Vương Kỳ Thanh lên, gương mặt ta từ trên xuống dưới, trong lòng có chút tiếc nuối: "Anh , xem, ông Mặc vẫn chưa đi đâu. Những gì , ông ấy nghe thấy hết rồi đấy."

 

Vương Kỳ Thanh cứng đờ quay lại, vừa lúc đối mặt với ánh mắt giận dữ của ông Mặc.

 

"Chúc may mắn, tôi tin có thể vượt qua ."

 

—--------

 

Vì ký hợp đồng lớn, tôi vung tay phát lương gấp ba cho toàn bộ nhân viên công ty trong tháng này! Khi dự án hoàn thành, tiền thưởng cuối năm sẽ tăng gấp đôi!

 

Toàn công ty dốc hết sức mình, quyết tâm hoàn thành dự án một cách hoàn hảo để dùng nó như một chiến dịch quảng bá tuyệt vời, ai cũng việc hăng say.

 

Còn về Lý Tuyết Vy, ấy vừa trở thành quản lý dự án, chẳng ai dám xem nhẹ . Ai cũng biết rõ lai lịch của ấy, phong cách việc quyết đoán càng khiến các thành viên trong nhóm tự tuân theo.

 

Tô Mộ Thanh lại càng vui vẻ. Cô ấy vốn thích sự nghiệp và tiền bạc. Sau khi thoát khỏi Vương Kỳ Thanh, tôi và ấy việc không biết ngày đêm, khiến ấy càng hăng hái hơn. Đến nỗi khi ngủ, ấy còn mơ về việc ký thêm hợp đồng lớn!

 

Còn về Vương Kỳ Thanh, tôi không để ý gì đến ta nữa, chỉ biết rằng ông Mặc đang bị áp lực nặng nề trong công ty, và mọi cơn giận đều đổ lên đầu Vương Kỳ Thanh.

 

Đội ngũ luật sư của tôi cũng không phải tay mơ. Bằng chứng của tôi cộng thêm thông tin từ Lý Tuyết Vy khiến việc ta bán đứng lợi ích công ty trở thành sự thật rõ ràng!

 

Dì Trần ban đầu định đến để hưởng phúc, đứa con trai hứa mang về cho bà một triệu thì biến mất, trốn chui trốn nhủi, bà cũng chẳng thể tìm thấy.

 

Nhưng trước khi đi, bà ta đã chửi rủa đám người ở quê đến mức không còn gì để , và hoàn toàn không có ý định quay về.

 

Vào ngày dự án kết thúc, nhân viên công ty nghỉ phép có lương. Tôi, Lý Tuyết Vy và Tô Mộ Thanh đã đặt một phòng tổng thống ở khách sạn năm sao, và có những chàng trai đẹp trai xách hành lý giúp.

 

Khi chúng tôi bước xuống xe, tôi thấy một bà lão mặc đồ rách rưới đang hốt hoảng đuổi theo một người phụ nữ, thái độ hạ mình: "Cô ơi, xem xét lại tôi đi, tôi là giúp việc cao cấp, việc gì tôi cũng ! Tôi là dì Trần, con trai tôi giỏi lắm, tôi sẽ không hối hận đâu! Cô ơi, đừng đi mà..."

 

"Cậu đang nghĩ gì ?" Lý Tuyết Vy mặc một chiếc áo bó sát và váy ngắn, mái tóc dài vừa chạm cằm, khiến ấy càng thêm rực rỡ.

 

"Tớ đang nghĩ nên gọi mấy chàng đẹp trai nhảy múa cho chúng ta xem sau đó."

 

Hết -

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...