Mẹ Chồng Vô Địch [...] – Chương 22

Không có bà nội chống lưng, Tô Hiểu Khả lập tức thất thế.

Trưa hôm đó, người nhà Tô thu dọn đồ đạc của Tô Hiểu Khả ném ra cửa. Mẹ Tô kiên trì muốn báo cảnh sát. Nhưng bà cụ không muốn, chỉ đuổi ta ra khỏi nhà, kiếp này bà không bao giờ muốn gặp lại ta nữa.

Tô Hiểu Khả quỳ trước mặt bà nội và không chịu đứng dậy.

"Bà nội ơi, bà đã sẽ để con lấy , bà đã sẽ giúp con cơ mà. Tại sao bà không giữ lời?”

"Là bà nhà họ Tô sẽ nuôi con cả đời, những thứ đó học hay không học cũng . Tại sao bây giờ, mọi người đều ra đây chỉ trích con, chê con vô dụng, coi con là đồ bỏ đi, tại sao ?”

Mẹ Tô liền cho ta hai cái bạt tai để khiến ta ngậm miệng.

"Tô Hiểu Khả, đừng lối ở đây nữa. Nếu không có bà nội, đã ch-ếc đói từ lâu rồi, mới sống đến hôm nay đâu!"

Tô Hiểu Khả che khuôn mặt ửng đỏ và hung dữ tôi.

"Tống Tư Ngoãn, tất cả đều là lỗi của mày. Mày đã cướp đi trai tao, bố mẹ tao, và bây giờ ngay cả bà nội tao cũng đứng về phía mày"

"Tao sẽ gi-ếc mày!"

Nói xong, ta lại đứng dậy để nắm tóc tôi. Lần này tôi phòng ngự trước, đá ta một cái vào ngực.

Chuông cửa vang lên, mở cửa ra thì thấy là cảnh sát.

"Ai đã báo cảnh sát?" Mẹ Tô chạy ra.

"Tôi, là tôi."

Bà chỉ vào Tô Hiểu Khả và với vẻ ghét bỏ:

"Chính là cái con béo này muốn mưu sát mẹ chồng tôi và hãm con dâu tôi."

Bà thản nhiên vào đôi mắt ủ rũ của bà nội.

“Mẹ à, chúng ta đã nuôi dưỡng nó một đời, dù có ân nghĩa lớn đến đâu cũng đã trả đủ rồi phải không? Kết quả là nó lại cắn trả lại chúng ta, thật sự không bằng cả một con ch-ó. Lần này không trừng nó một bài học, không biết sau này nó sẽ ra chuyện gì nữa đâu."

Tô Hiểu Khả tuyệt vọng bà cụ, khóc nức nở.

"Bà ơi, bà hãy gì đi. Bà không thể để họ bắt con đi . Bà con nhất mà. Bà hãy gì đi!"

Cuối cùng bà nội cũng không gì, chỉ trầm mặc cửa phòng..

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...