Mẹ Chồng Vô Địch [...] – Chương 21

Tô Hiểu Khả sẽ không từ bỏ Tô Mộ Bạch. Cô ta nhất định sẽ đấu với tôi đến cùng.

"Tống Tư Noãn, hiện tại rất đắc ý phải không? hồn của trai tôi bị câu đi rồi"

Trà xanh vẫn là trà xanh, một khi mở miệng là có mùi rồi.

"Tiểu Khả, dưa hái xanh không ngọt, của con không chọn con là do nó không có mắt ."

Bà cụ xong liếc tôi một cái với ánh mắt áy náy.

"Con đừng buồn, bà nội sẽ tìm cho con một người tốt, tốt hơn hắn một trăm lần."

"Nhưng con chỉ thích trai con thôi. Bà nội ơi, bà giúp con đi mà, có không?"

Cô ta chợt quỳ xuống và lại nở nụ ngây thơ vô tội.

Tôi chưa kịp phản ứng thì ta đã bất ngờ đưa tay đẩy chiếc xe lăn. Nơi nó vừa đúng là một đoạn dốc. Ngay lập tức chiếc xe lăn trơn trượt ra ngoài.

Bà cụ hét lên, rồi từ nhảy ra khỏi chiếc xe lăn. Dường như bà cụ chạy nhanh như bay, không giống như là bị tật ở chân. Tôi không hiểu tại sao bà cụ ngày nào cũng ngồi trên xe lăn.

Tuy nhiên, do quán tính nên bà cụ chạy về phía trước vài bước rồi ngã xuống đất. Tôi đang định giúp bà thì bị Tô Hiểu Khả túm tóc tôi kéo lại.

"Tống Tư Noãn, cho dù không thích bà nội, cũng không thể đẩy ngã bà như !"

Con ngu này, thật là ngu ngốc và bại hoại! Tôi bất đắc dĩ xoay người, đưa ra hai ngón tay thẳng thẳng đ-â-m vào hốc mắt ta.

Lúc đó ta mới buông ra và kêu phía sau tôi. Tô Mộ Bạch vừa kịp chạy tới, giữ ta lại.

Tôi vội vàng kiểm tra hình của bà cụ. Bà cụ đã tự mình bò lên, ôm đầu gối ngồi trên bậc thang bên đường. Khuôn mặt trắng như tờ giấy. Dường như có chút bị thương.

Tô Hiểu Khả lao tới như một con ch-ó điên.

"Bà nội, bà mau cho con biết đi. Là Tống Tư Noãn đẩy ngã bà, bà mau đi!"

Bà cụ ngơ ngác ta, rồi tôi.

"Tô Hiểu Khả, đồ rắn rết, ta... ta thật sự mù quáng rồi!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...