Chủ tịch Trương vẫy tay: "Không sao." Ông ta không kìm nổi tò mò: "Có phải nàng bên ngoài của gặp chuyện không?”
Vẻ mặt Lý Vong Tân cứng đờ, rõ ràng là đang cảm thấy xấu hổ: "Không có chuyện đó, tôi đâu có người ."
Chủ tịch Trương : "Mọi người đều biết mà, ly hôn với vợ cũ vì Ôn Tư Huyền."
"Không phải tôi , Ôn Tư Huyền cũng đã có tuổi, nhan sắc chỉ bình thường, nhiều cũng nhạt nhẽo. Anh ly hôn với vợ tốt của mình vì bà ta, thật sự không đáng.”
Chủ tịch Trương không muốn thẳng, mọi người khi về chuyện này đều cho rằng Lý Vong Tân đã hết chịu nổi.
"Trong video đó, bà ta cũng chỉ bình thường, không có ngực lại không có mông.”
Lý Vong Tân suýt nữa đã phun ra một ngụm máu đen, tay run rấy: "Ai cho các người biết? Phương Quân Dung à?”
Cô dám như sao? Hắn ta đã nhượng bộ Phương Quân Dung không ít trong việc phân chia tài sản.
Phương Quân Dung rõ ràng cũng đã hứa với mình sẽ không công bố video, nên những ngày này hắn ta mới có tự tin với bên ngoài rằng họ chỉ vì không hợp tính cách mà chia tay. Bây giờ tốt rồi, danh tiếng hắn ta gầy dựng bấy lâu nay đã mất sạch.
Chỉ nghĩ đến biết bao người đang xấu sau lưng mình, Lý Vong Tân đầu óc trống rỗng, mồ hôi lưng ướt đẫm.
Chủ tịch Trương lắc đầu: "Không phải đâu. Vợ cũ của thật là tử tế, ấy không xấu nửa lời với bên ngoài. À, là Tôn Mai ."
Thấy vẻ mặt của Lý Vong Tân rất không tốt, như sắp ngất lúc nào không hay, ông ta sợ bị hắn ta đổ lỗi, vội vàng kể lại những gì mình biết.
Chuyện của Lý Vong Tân đã lan truyền khắp vòng trong, ông ta nghĩ Lý Vong Tân cũng biết rõ.
"Tôn Mai còn , video đó cũng do ấy gửi cho vợ cũ của , không biết ấy thế nào có thứ đó."
Biểu hiện của Lý Vong Tân biến dạng, nếu Tôn Mai đang ở trước mặt mình, có lẽ hắn ta sẽ đánh bà ta một trận tơi bời.
Hắn ta luôn coi thường Tôn Mai, cho rằng bà ta hẹp hòi và thích chuyện. Nhưng lại không ngờ mình lại thất bại trước một người như .
Nếu biết trước như , hắn ta sao lại chủ đi đắc tội với bà ta?
Những ngày qua hắn ta bận rộn với đủ thứ chuyện linh tỉnh, bận tới mức không biết chuyện này. Thông thường, ngoại trừ những người như chủ tịch Trương, không ai dám chuyện này trước mặt hắn ta. ... Khi đến bệnh viện, Lý Vong Tân vẫn còn hơi lơ đãng, suy nghĩ về cách phục hồi danh tiếng của mình. Nhưng khi thấy khuôn mặt bị axit sulfuric bỏng nặng của Ôn Tư Huyền, hắn ta hoàn toàn tỉnh táo.
Vết bỏng ghê rợn trên mặt bà ta như một con quái vật, hăm hở như muốn lao vào mình, quanh quẩn trong đầu không ngừng.
Hắn ta vội vàng tránh ánh , không dám Ôn Tư Huyền đang hôn mê, chỉ nhỏ nhẹ hỏi Giang Nhã Ca: "Dì con sao rồi? Đang bình thường, sao lại bị tạt axit sulfuric?"
Giang Nhã Ca đã khóc một trận, nức nở kể lại chuyện xảy ra ở bãi đậu xe. Đôi mắt đẫm lệ của ta Lý Vong Tân: "Cha nuôi, dì con đã hơn ba mươi năm không ở trong nước, sao mới về đã gặp chuyện như thế?"
"Có phải có người cố nhắm vào chúng ta không? Nhưng chúng ta luôn trọng đối xử tốt với mọi người, không bao giờ kết thù với ai." Cô ta như nhớ ra điều gì đó, : “Trừ phi là mẹ nuôi... "
"Không, chắc chắn không phải mẹ nuôi, con tin mẹ nuôi không phải người như ." Giang Nhã Ca vội vàng sửa lỗi cho mình, dù miệng , biểu hiện của ta lại có phần không thành thật, rõ ràng là nghi ngờ Phương Quân Dung.
Bạn thấy sao?