4/ Ngọc Huyên cũng không nghĩ chồng mình lại thay đổi nhiều như thế.
Sau khi đòi về nhà thành công, ngày đầu tiên, Kỉ Nam quấn quýt lấy không rời, lúc đòi ăn cái này, lúc đòi ăn cái kia, xong lại có lúc lăn vào người đòi dỗ đi ngủ.
Giống y hệt một đứa trẻ con.
Ngọc Huyên bất lực theo, tưởng mọi chuyện chỉ có như thế, ai mà ngờ đến ngày thứ hai Kỉ Nam lại voi đòi tiên.
“Vợ ơi muốn em.”
“Mau ngủ với đi!”
“Anh muốn có con, huhu, vợ ơi muốn em bé!”
“Chiều đi mà, chiều đi mà em.”
“Em không cho , em hết thương rồi!”
Ngọc Huyên mặt đỏ bừng bừng, mấy lời v-ô s-ỉ đó thật sự thốt ra từ gã chồng mặt lạnh mấy năm nay sao?
Lúc đang phân vân giữa đồng ý và dừng lại, đã bị chồng ngốc đè xuống.
“Ứ chịu đâu, em phải đồng ý, tại em mà cứng rồi!”
Cô cũng bất ngờ.
“Em tưởng y-ế-u thật?”
Cô lời đó, không biết phải chỗ đau nào của , khiến phát tiết lên người nguyên một đêm.
Đến tận sáng hôm sau không dậy , mắt sưng húp, cổ họng thì đau rát.
Từ hôm qua đến hiện tại khóc trọn một đêm, cũng hét trọn một đêm.
Tên chồng ngốc này mà không nể nang lần đầu của , l-àm t-ình mạnh bạo như thế, còn không cho nghỉ.
Cô chỉ có thể khóc, sau bên trong thì cũng có chút hạnh phúc.
Lần đầu cho người mình , cũng vui rồi, dù sau này khi nhớ lại có phải ly hôn đi chăng nữa…
Lúc này Kỉ Nam hôn nhẹ vào trán , bên dưới vẫn còn đang đ â m r ú t.
“Anh quyết định rồi, từ giờ mỗi ngày phải bốn nháy.”
Mặt đỏ bừng, hạ thân trào lên vô số lần c-ực k-h-oái
“Không, gấp đôi đi.”
Nói đến đây Ngọc Huyên khóc càng to hơn.
Mất trí xong là cầm thú thế đấy…
Bạn thấy sao?