Đoạn Ôn Du đuổi theo muốn đỡ Nhiếp Tiêu, lại trơ mắt thân thể đối phương vỡ nát, sau đó biến mất trong không khí.
Giống như ảo ảnh ảo thuật .
– –
Mà lúc này, hamster nhỏ trong cơ thể cá voi tang thi cuối cùng cũng cũng sắp đào đến nơi tồn tại tinh hạch, tinh hạch bị ngăn cách bởi một lớp thịt thật dày hôi thối tản ra ánh sáng.
Nhưng mà, đào tới nơi này, cá voi tang thi cuối cùng đã phát giác ra, cảm giác trong cơ thể mình có cái gì uy hiếp đến sinh tồn của mình, nó lập tức vùng vẫy kịch liệt, tạo ra những đợt sóng lớn, phát ra tiếng kêu chói tai nhức óc.
Hamster nhỏ ở trong cơ thể cá voi, cũng lắc lư choáng váng vẫn tiếp tục cầm xẻng nhỏ đào tiếp.
Ai bảo mi ba ba tui những người khác bị thương! ! !
Đào tinh hạch của mi, cho mi chết!!!
Đối mặt với sự bạo đột ngột của cá voi tang thi, Đoạn Ôn Du và những người khác không có thời gian để suy nghĩ về sự biến mất của Nhiếp Tiêu, hai người đồng đội quý lần lượt mất tích, điều này khiến Đoạn Ôn Du và những người khác vô cùng bi thương và phẫn nộ. Họ lập tức quay lại trút hết hận thù lên con cá voi tang thi đáng giận này.
Nhất thời đỏ cả mắt.
“Đi chết đi!!!”
“Con mẹ nó, tao mày!!”
Cá voi tang thi Vương lúc này căn bản không rảnh lại cố kỵ Đoàn Ôn Du bọn họ, lĩnh vực tinh hạch bị cảm giác nguy cơ xâm phạm cho nó nổi điên, nhảy lên vùng vẫy, mở cái miệng to như chậu máu, phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt phế.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều bị thanh âm cực lớn này chấn đại não trống rỗng hai giây, Bạch Mân trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Cuối cùng, hamster nhỏ rốt cục đào đến chỗ tinh hạch, lớp màng thịt bao bạo cuối cùng ra, lộ ra lõi tinh hạch sáng chói, lớn bằng nắm tay to của người trưởng thành.
Hamster nghĩ cũng không nghĩ, liền vươn móng vuốt nhỏ gắt gao móc lấy mặt ngoài tinh hạch, sau đó gần như sử dụng khí lực bú sữa mới đem tinh hạch này kéo vào trong không gian của mình.
Tinh hạch biến mất, cá voi tang thi hoàn toàn mất đi năng lực hành , thân thể cực lớn bắt đầu chìm nghỉm dưới nước.
Hamster nhỏ không dám chần chờ, dọc theo đường hầm đã đào xong nhanh chóng chạy về phía lỗ thoát nước, trong nháy mắt xuất hiện lỗ thoát nước kia, cậu mượn lực đạp một cái, nhảy lên giữa không trung, trong miệng phát ra một tiếng kêu thắng lợi "Chít".
Đoạn Ôn Du và những người khác còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một tiếng kêu đáng xuyên thấu tất cả tạp âm này hấp dẫn lực ý
Nhìn cục lông nhỏ nhảy lên giữa không trung, mất mà lấy lại , Tiêu Nghiên cách gần nhất, lập tức hóa thân thành sương tuyết bay ra ngoài, vững vàng ôm lấy tiểu tử kia vào trong tay mình.
Hamster nhỏ không ngờ người bắt mình lại là Tiêu Nghiên, nhịn không trái phải, lại không tìm thấy Nhiếp Tiêu, một loại cảm giác sợ hãi khủng hoảng đột nhiên lan tràn trong lòng.
Ngay khi cậu ngước mắt lên, liền đối diện với vẻ mặt như vui như buồn của Tiêu Nghiên. Nương theo cá voi chìm xuống, trong không khí lộ ra sự im lặng đến đáng sợ.
“Chít?" Ba Ba của cục cưng đâu?
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc lại lo sợ bất an của hamster nhỏ, Tiêu nghiên không dám , chỉ sợ nước mắt rơi xuống. Ôm chặt chiếc bánh bao nhỏ vào ngực, ta cùng Đoạn Ôn Du và những người khác quay trở lại boong tàu.
Toàn bộ mặt biển đã khôi phục yên tĩnh, mà Đoạn Ôn Du bọn họ lúc này lại không hề vui vẻ nổi, hamster nhỏ bằng ánh mắt lảng tránh, không giống như thái độ đối mặt với một dũng sĩ nhỏ chiến thắng trở về.
Hamster nhỏ không xem nhẹ loại cảm giác quỷ dị này, vui sướng trong lòng cũng giống như một chậu nước lạnh hắt xuống đầu, giãy dụa từ trong lòng bàn tay Tiêu Nghiên nhảy ra, giống như một tia chớp nhỏ nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh Nhiếp Tiêu trong boong tàu.
Nước mắt không tự chủ liền từ trong hốc mắt ứa ra.
Bọn Tiêu Nghiên chậm một bước đuổi theo, cuối cùng cũng chỉ thấy cục lông nhỏ ghé vào trên giường lớn trong phòng nó và Nhiếp Tiêu, luống cuống lại kinh hoảng bốn phía khóc lóc, nước mắt ướt lông tơ, trong miệng phát ra âm thanh nức nở tan nát cõi lòng, đáng thương đến cực điểm.
Ba Ba đi đâu rồi?
Cục cưng muốn ba ba.
Giờ phút này kể cả Khương Thù cũng không nhịn quay lưng lại, ngẩng đầu đỏ mắt. Ninh Phong không chấp nhận sự thật quay đầu đi ra ngoài, thanh âm khàn khàn mà bén nhọn .
“Lão đại chắc chắn sẽ không có việc gì! Tôi muốn đi tìm ấy!”
Nghe lời này, hamster nhỏ tức khắc lấy tốc độ nhanh nhất nhảy lên trên vai Ninh Phong, quanh mắt mang theo nước mắt quật cường lại kiên cường.
Một lớn một nhỏ trực tiếp lao ra ngoài, ngăn cũng ngăn không .
Mà đúng lúc này, toàn bộ con tàu đột nhiên nghiêng lại rung chuyển, mọi người suýt chút nữa mất thăng bằng ngã xuống.
Bạch mân lúc này đã suy yếu đứng không , đỡ La Vân Hải miễn cưỡng đứng vững, sắc mặt tái nhợt ra biển.
“Lại tới nữa.”
Tiếng kêu cuối cùng của cá voi tang thi Vương, gần như triệu hồi tất cả quái vật biển sâu ở hải vực xung quanh.
Nhìn từng con cá mập voi khổng lồ như ngọn núi nhỏ này, tàu thủy bị vây quanh giống như một mảnh lá liễu mỏng manh đáng thương.
Dễ dàng bị lật đổ.
Tất cả mọi người giờ phút này đều chỉ cảm giác tuyệt vọng tột độ.
Bạn thấy sao?