Đêm khuya. Ta trở về nhà với gương mặt ửng đỏ, y phục hơi xộc xệch. Trên cổ vẫn còn lưu lại những dấu hôn rõ ràng. … Phu quân ta đang ngồi xổm trước cửa, đôi mắt đỏ hoe vì chờ đợi:“Bảo bối, nàng chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, không sao cả…” Ta cười lạnh, quay lưng về phía hắn:“Trên bàn đã để sẵn thư hòa ly, mau ký đi. Chúng ta nên đường ai nấy đi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?