11
Cao Đại Cường thấy tôi lại đứng về phía hắn, liền thả lỏng, bắt đầu không ngừng khen ngợi tôi.
“Chậc chậc chậc, xem, đây mới đúng là phong thái của một tiểu thư nhà giàu. Cao Tiểu Vi, ngày nào mày cũng ăn cùng, ở cùng với người ta, mà còn chẳng sánh một góc của ấy!”
Ha, câu này nghe cũng không tệ, tôi thích.
Cao Tiểu Vi bị đâm trúng chỗ đau.
Điều ta để tâm nhất chính là khoảng cách giữa tôi và ta, thế nên đời trước, ta đã dốc hết tâm cơ để cướp đoạt mọi thứ thuộc về tôi.
Giờ phút này, ta tức đến mức nghiến răng ken két, lại không dám trút giận lên tôi, chỉ có thể đổ hết lên đầu bố mình.
Cô ta cố gắng kéo Cao Đại Cường khỏi ghế sô pha.
“Ông cút đi! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không đưa tiền cho ông!”
Tôi đúng lúc lên tiếng nhắc nhở:
“Tiểu Vi, cẩn thận một chút, cái váy cậu vừa mua sáu mươi nghìn đấy, đừng rách nhé!”
“Cái gì? Sáu mươi nghìn?!”
Người đàn ông đang giằng co với Cao Tiểu Vi lập tức khựng lại, ánh mắt hắn tràn đầy khó tin chằm chằm vào chiếc váy trên người ta, biểu cảm từ kinh ngạc dần dần chuyển thành phẫn nộ.
Ngay giây tiếp theo, gương mặt hắn trở nên méo mó dữ tợn, vung tay giáng hai cái tát mạnh như trời giáng vào mặt Cao Tiểu Vi.
“Con tiện nhân này! Tao vì mười nghìn tệ mà phải chui lủi như con chó bên ngoài, còn mày mua một cái váy những sáu mươi nghìn?! Còn dám lừa tao là không có tiền?!”
Cao Tiểu Vi hoàn toàn không kịp phòng bị, bị tát mạnh đến mức ngã sõng soài xuống đất.
Cùng lúc đó, một chiếc răng dính máu cũng văng ra.
“A——! Đồ khốn kiếp! Tao liều mạng với mày!”
Mẹ Cao Tiểu Vi vừa khóc vừa lao tới vào người Cao Đại Cường, lại bị hắn thô bạo đẩy ngã xuống sàn.
Tài xế vội vàng chắn trước mặt tôi, đề phòng Cao Đại Cường phát điên lao đến chỗ tôi.
Nhưng dường như hắn vẫn chưa hả giận, một cước đá thẳng vào bụng Cao Tiểu Vi.
Cô ta kêu lên đau đớn, cơ thể co rúm lại như một con tôm.
“Đừng tưởng tao không biết, chính mày cản mẹ mày không cho tao tiền! Còn mong tao chết đi cho rảnh nợ?! Lúc mới đẻ ra, đáng lẽ tao nên bóp chết mày luôn rồi!”
Tôi liếc Cao Tiểu Vi đang choáng váng nằm trên đất, mãi vẫn không bò dậy nổi, trong lòng cảm thấy hả hê, bên ngoài lại tỏ ra lo lắng.
“Chú Cao, sao có thể đánh người chứ?”
Lúc này, bảo vệ khu dân cư gõ cửa bên ngoài, hỏi xem trong nhà đã xảy ra chuyện gì.
Tôi ra hiệu cho tài xế, ta lập tức đi mở cửa.
Cao Đại Cường thấy có nhiều người, không dám càn nữa, dù có bất mãn thế nào cũng chỉ có thể vừa chửi rủa vừa bị bảo vệ kẹp hai bên, kéo ra ngoài.
An ninh của khu biệt thự thực ra rất nghiêm ngặt. Đời trước, bố ta đã thử nhiều lần không tìm cơ hội vào trong.
Còn hôm nay, ông ta có thể xuất hiện ở nhà tôi là vì tôi đã sai người đưa cho ông ta một tấm thẻ ra vào tạm thời.
Đúng , chính tôi đã cố ý thả ông ta vào.
12
Kiếp trước, sau khi chật vật trở về từ buổi dạ hội, Cao Tiểu Vi nhân lúc ba mẹ tôi không có nhà, lén lút báo tin cho họ sau lưng tôi. Cô ta rằng tôi bị chụp lại cảnh vụng trộm với người khác, hơn nữa còn bị toàn bộ giáo viên và học sinh trong trường thấy, mất mặt đến tận nhà bà ngoại.
Ba mẹ tôi tuy rất cưng chiều tôi, gia giáo nhà tôi vô cùng nghiêm khắc, sao có thể chấp nhận chuyện như ? Sáng sớm hôm sau, họ lập tức bay về để dạy dỗ tôi.
Dù tôi đã ra sức giải thích, với việc Cao Tiểu Vi cố ý bôi nhọ trước đó, lại thêm người đàn ông khó mà giải thích trong bức ảnh, ba mẹ tôi vẫn thất vọng về tôi vô cùng.
Cao Tiểu Vi từ nhỏ đã không có một gia đình hoàn chỉnh, vì thứ mà ta khó chịu nhất chính là thương mà ba mẹ tôi dành cho tôi.
Lần này, tôi không chỉ khiến kẻ mất mặt trở thành ta, mà còn muốn ta phải tận mắt chứng kiến cảnh bị chính người cha ruột mà ta ghét cay ghét đắng nhục mạ và đánh đập ngay trước mặt tôi.
Sau khi Cao Đại Cường rời đi, tôi đứng từ trên cao xuống Cao Tiểu Vi đang nằm dưới đất, hoàn toàn không có ý định đỡ ta dậy.
“Dì, Tiểu Vi, rốt cuộc hai người đã gì ? Sao có thể để một kẻ nguy hiểm như vào nhà cháu?”
Tôi cố ý nhấn mạnh hai chữ “nhà tôi”.
Mẹ của Cao Tiểu Vi mặt đỏ bừng, không biết phải giải thích thế nào.
Tôi tiếp tục :
“Hai người ở nhà tôi cũng không phải ngày một ngày hai. Tôi nghĩ tôi và ba mẹ chưa từng bạc đãi hai người, nên ơn tự xử lý chuyện nhà của mình đi. Chuyện hôm nay, tôi không muốn thấy lần thứ hai.”
Cao Tiểu Vi ôm bụng, rõ ràng đau đến chết đi sống lại, ánh mắt vẫn đầy hung ác, cả khuôn mặt vì hận ý cực độ mà méo mó, đâu còn chút nào vẻ đẹp kinh diễm trên sàn khiêu vũ tối nay?
Mẹ ta trân trọng cuộc sống của hai mẹ con ở nhà tôi, không ngừng xin lỗi, cam đoan sau này tuyệt đối sẽ không có chuyện như xảy ra nữa.
Sau đó, bà ta lại sợ hãi hỏi tôi:
“Du Du, Vi Vi hình như bị thương rất nặng, dì sợ lắm, có phải nên đưa con bé đi bệnh viện không?”
Tôi thẳng thừng bước lên lầu, chỉ để lại cho hai mẹ con họ một bóng lưng.
“Muốn đi thì đi đi, tài xế có lẽ vẫn chưa đi xa, bảo ta đưa hai người đi.”
Tôi sẽ không ngốc nghếch như trước kia, mỗi lần Cao Tiểu Vi đau đầu cảm cúm là lập tức quan tâm, chăm sóc nữa.
Có lẽ từ giây phút này, Cao Tiểu Vi sẽ bắt đầu nghi ngờ, rằng tôi đã dần trở nên không còn như trước.
Nhưng, ai quan tâm chứ?
Đêm nay đối với ta đã là một cơn ác mộng, ngày mai, còn có một cơn ác mộng lớn hơn đang chờ ta nữa.
13
Tôi ngủ rất ngon, sau khi thức dậy mở điện thoại ra, mẹ của Cao Tiểu Vi đã gọi cho tôi vô số cuộc, còn có hàng chục tin nhắn.
“Du Du, dì và Vi Vi đang ở đồn cảnh sát, họ đưa Vi Vi vào phòng thẩm vấn riêng mấy tiếng rồi! Dì lo lắm!”
“Có phải ở buổi dạ hội của trường đã xảy ra chuyện gì không? Dì hỏi nó mà nó không chịu , dì sắp phát điên rồi!”
“Du Du, cầu xin con qua giúp con bé đi, hoặc nhờ ba mẹ con ra mặt có không? Vi Vi còn nhỏ, nó sắp vào đại học rồi, không thể xảy ra chuyện !”
Nói thật, mẹ của Cao Tiểu Vi đúng là thật lòng thương ta, bà ta con quá mức, đến nỗi kiếp trước dù biết rõ con mình đã sửa đổi nguyện vọng đại học của tôi, bà ta vẫn nhắm mắt ngơ, giúp ta che giấu.
Vậy nên, tôi chẳng thể nào thấy thương bà ta .
Tôi nhắn lại một tin: “Dì ơi, con vừa mới thức dậy, con sẽ qua ngay.”
Phải nhanh lên, nếu không sẽ lỡ mất một màn kịch hay.
Tôi chọn một chiếc váy thật đẹp, trang điểm trên xe để chắc chắn rằng lát nữa mình có thể xuất hiện trước mặt Cao Tiểu Vi một cách lộng lẫy nhất.
Khi đến nơi, tôi thấy chiếc xe sang trọng của nhà họ Lâm đỗ ngay trước cửa.
Vừa bước vào, tôi đã thấy mẹ của Lâm Thần Dương đang hung hăng chất vấn mẹ của Cao Tiểu Vi, trong khi bà ta chỉ biết khóc lóc, hỏi gì cũng không biết.
“Bà khóc cái gì? Con trai tôi là ai, thân phận thế nào, mà lại để mắt đến con của một người giúp việc như bà? Nhất định là con bà lẳng lơ dụ dỗ nó trước!”
Tôi khẽ ho một tiếng.
Mẹ của Lâm Thần Dương thấy tôi, sắc mặt mới dịu đi đôi chút.
“Du Du, con với Cao Tiểu Vi ngày nào cũng ở bên nhau, chắc chắn con biết chuyện gì đúng không? Với giao giữa bác và ba mẹ con, bác mong con thật với bác.”
Tôi mỉm .
“Bác cứ yên tâm. Dù con coi Cao Tiểu Vi như em , con luôn đứng về lẽ phải chứ không thiên vị thân. Những gì con biết, con nhất định sẽ kể hết cho bác.”
Có lẽ Lâm Thần Dương bị đưa đi quá đột ngột, đến mức chưa kịp với mẹ mình chuyện gì đã xảy ra.
Vì , tôi không bỏ sót một chi tiết nào, kể lại toàn bộ những gì xảy ra tại buổi dạ hội tối qua bao gồm cả việc cuối cùng Lâm Thần Dương đã cho mọi người xem tin nhắn WeChat, trong đó có bức ảnh trong phòng tắm do Cao Tiểu Vi gửi và lời hẹn gặp trên sân thượng.
Những gì tôi , mẹ của Lâm Thần Dương chỉ cần tìm một người có mặt tại hiện trường để xác minh là có thể biết ngay sự thật.
Mẹ của Lâm Thần Dương nghe xong, càng thêm chắc chắn rằng con trai mình vô tội.
“Quả nhiên là con bé hư hỏng đó dụ dỗ con trai tôi! Tôi nghe chính Cao Tiểu Vi đã tự mình vu khống, rằng con trai tôi uy hiếp nó, nên cảnh sát mới đưa nó đi. Có đúng không?”
Tôi nhún vai. “Chuyện này thì cháu không rõ.”
Nói đến đây là đủ rồi. Tôi không muốn để nhà họ Lâm nhận ra rằng tôi đã cố châm ngòi trong chuyện này.
Bạn thấy sao?