"Tình nhân thì phải có ý thức của nhân, chuyện không liên quan đừng xen vào. Còn linh tinh thì cẩn thận tôi cắt lưỡi!"
Nói rồi, tôi vỗ nhẹ vào mặt Từ Thiển Thiển như vuốt ve cún cưng nhà mình, còn ta run rẩy, co rụt vào lòng Chu Hữu Đình.
Dây leo yếu đuối, chán thật.
Tôi xách chiếc túi nặng trĩu ra ngoài.
Mới rút 200 ngàn tiền mặt, vừa tặng đi 160 ngàn, đúng là rườm rà.
Chu Hữu Đình đưa một tay ra chặn tôi lại: "Đợi đã, đưa em về."
Từ Thiển Thiển như gặp đại địch, lập tức rúc trong lòng ta mà thút thít nhỏ giọng: "Sếp Chu, em đau quá."
Chu Hữu Đình hơi do dự, rồi lại với tôi: "Anh bảo Tần Dương đưa em về."
Tần Dương chính là em họ của Chu Hữu Đình.
Tôi không từ chối, vui vẻ nhận lời: "Được thôi!"
Mở cửa ra, tôi kéo Tần Dương đang đứng chờ ngoài cửa đi ngay.
06
Do không uống rượu nên tôi nhét Tần Dương vào ghế phụ lái của mình, rồi phóng xe một mạch về nhà cậu ta.
Xuống xe, cậu ta gục bên lề đường nôn mửa.
Tôi châm một điếu t.h.u.ố.c lá nữ, tựa vào xe, hút từng hơi nhàn nhã.
Đàn ông là loài sinh vật đoàn kết nhất trên thế giới này, một người đàn ông bị phản bội, cả đám đàn ông sẽ xé toang phòng thủ, họ truyền tai nhau, thay nhau để mắt tới vợ của người khác.
Tần Dương từ dưới đất đứng dậy, yếu ớt cất giọng: "Chị Sầm Cẩn, sao giờ chị lái xe hung hãn thế này..."
Tôi nhàn nhạt đáp: "Chẳng phải đã bảo em đừng cho họ em biết rồi sao?"
Giọng cậu ta yếu đi: "Em cũng chỉ lo chị một mình ở quán bar không an toàn..."
Tôi gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu: "Ừ, để đáp lại sự quan tâm của em, chị cũng vừa báo hết hình tối nay của em cho vợ em rồi."
Tần Dương tái mặt, hoảng hốt về phía cửa biệt thự.
Vợ cậu ta đứng dưới ánh đèn, nụ sắc bén như kim châm.
Tôi ẩn công giấu danh, vẫy tay chào tạm biệt vợ Tần Dương, rồi lái xe rời khỏi nhà họ.
Phần lớn đàn ông đều cho rằng dối vợ sẽ trả giá thấp hơn thật nhiều, thế gian này gần như không có người đàn ông nào không dối vợ mình, chỉ là mức độ và tính chất dối trá khác nhau mà thôi.
Họ không hiểu phụ nữ coi trọng sự trung thành của đời đến thế nào, cứ nghĩ dối là chuyện nhỏ.
Nhưng ngày qua ngày, niềm tin sụp đổ chỉ diễn ra trong một đêm.
Tôi vốn là người có chút thù dai, chọc giận tôi là coi như đã đá phải tấm sắt rồi.
07
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi hiếm khi thấy Chu Hữu Đình.
Anh ta ngồi ở mép giường len lén tôi, bị tôi vừa thức dậy đã đ.ấ.m một cú trực diện, vỡ tròng kính bên trái của ta.
Mảnh kính vỡ cắt vào mặt và tay ta, bác sĩ gia đình vội vã đến băng bó.
Tôi vốn chẳng có nhiều lòng thương cảm với kẻ mình ghét, nên ung dung ngồi vào bàn ăn sáng một mình.
Ánh mắt của Chu Hữu Đình không rời khỏi tôi.
Thấy tôi chẳng chút áy náy, ta tức giận, không biết nghĩ gì mà lại bật : "Sầm Cẩn, em không định xin lỗi sao?"
Tôi hút một hơi đậu hũ cay do đầu bếp nổi tiếng vùng Tứ Xuyên đặc biệt , vẫn chẳng thèm ta lấy một cái: "Anh đã bao nhiêu chuyện có lỗi với tôi, mỗi một chuyện đều xin lỗi chưa?"
Chu Hữu Đình nghẹn lời: "Chuyện nào ra chuyện đó."
Tôi lại hỏi: "Quan hệ giữa chúng ta chỉ cần xin lỗi là có thể quay lại như cũ sao?"
Chu Hữu Đình câm nín.
Tôi vốn không thích vòng vo, nhất là với người tôi đã biết rõ như lòng bàn tay.
Dường như ta đang suy nghĩ, cuối cùng thở dài bất lực: "Anh đã mua lại hết ảnh chụp của em mà paparazzi chụp rồi."
Anh ta có vẻ đang chờ tôi cảm ơn.
Những bức ảnh mà Từ Thiển Thiển paparazzi chụp lén, nếu lan truyền ra ngoài, đúng là bất lợi cho tôi thật.
Nhưng tôi chẳng có phản ứng gì.
Chu Hữu Đình hơi cáu: "Em nhất định phải như sao?"
Tôi hút xong đậu hũ cay, bắt đầu ăn bánh bao xá xíu.
"Chu Hữu Đình, tôi nghĩ hình như chưa hiểu rõ, trạng chúng ta bây giờ là do ai ra. Đã là trách nhiệm của thì phải trả giá thôi."
Một lúc sau, Chu Hữu Đình thăm dò mở miệng: "Em...ở ngoài cũng có người khác rồi à?"
Câu hỏi của ta thật kỳ lạ, vừa tò mò đáp án, lại vừa sợ biết câu trả lời.
Đàn ông thật buồn , bản thân thì chơi bời bên ngoài, lại mong mỏi vợ ở nhà giữ trọn lòng chung thủy.
Thế gian này không có quy tắc nào ràng buộc họ, họ lại muốn phụ nữ mãi mãi nằm trong quy tắc.
Tôi nở nụ như thể đã đoán trước : "Anh nghĩ sao?"
Tôi thấy trong mắt Chu Hữu Đình xuất hiện cảm có tên là tan vỡ.
Thật sự có chút hả hê.
Chính miệng ta đã , tôi cũng có thể vượt qua ranh giới.
Nhưng cuối cùng, ta lại không chịu nổi.
Sự rộng lượng của đàn ông cũng chỉ là một lời dối.
08
Từ Thiển Thiển lại lên hot search.
Cô ta đăng một bài trên Weibo, không có chữ, chỉ là một bức ảnh siêu xe.
Bạn thấy sao?