Mai Ước Buông Bỏ [...] – Chương 7

 

Anh ta chưa bao giờ thực sự cố gắng hiểu tôi. Anh ta nghĩ rằng từ lúc tôi bà nội trợ, số phận của tôi đã định đoạt.

 

Anh ta không biết rằng dưới áp lực, con người có thể bật ngược trở lại, và ngay cả từ đá cũng có thể nở hoa.

 

Vài ngày sau buổi đi thực tế, Phí Hạc Thanh và Tào Úc Nhiễm đã biến mất.

 

Có lẽ họ cảm thấy xấu hổ nên về sớm.

 

Sau khi chuyến đi kết thúc, tôi nhận cuộc gọi từ ta.

 

Giọng ta trong điện thoại nhẹ nhàng, như thể có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.

 

"Mai Ước, giờ mới phát hiện trên kệ sách có rất nhiều tạp chí chứa bài viết của em. Trước đây không để ý."

 

Trước đây sao ta để ý tôi.

 

Cuộc sống của ta đầy màu sắc, lãng mạn và phong cách, phù hợp để đăng lên mạng xã hội và khiến mọi người ngưỡng mộ.

 

Còn cuộc sống của tôi chỉ thuộc về thế giới của những bà nội trợ trên các nền tảng như Douyin, nơi ngập tràn dấu vết của khói bụi cuộc sống và những lời oán trách về hôn nhân.

 

Hai thế giới không có giao thoa, sao ta có thể nhận ra khía cạnh khác của tôi.

 

Thực ra, tôi từng nghĩ đến việc thẳng với ta, khi ta trách móc tôi đừng đụng vào kệ sách của ta và hỏi liệu tôi có hiểu những cuốn sách đó không, tôi đã từ bỏ ý định.

 

Kết cục hôm nay, là điều ta xứng đáng nhận .

 

09

 

Tôi lạnh nhạt hỏi: "Có chuyện gì khác nữa không?"

 

Anh ta : "Mai Ước, vẫn không muốn ly hôn. Những ngày không có em, nhà cửa rối tung cả lên. Ý không phải là bảo em việc nhà, mà là, nhà không có em giống như mất đi linh hồn. Phí Mật và Phí Nhiên cứ cãi nhau suốt. Ngôi nhà này không có em, như sắp tan vỡ rồi…"

 

Tôi không bận tâm đến giọng điệu hối hận và lo lắng của ta.

 

Tôi có thể tưởng tượng ra cuộc sống trong ngôi nhà đó:

 

Phí Mật, giống như cha của nó, đầy tính gia trưởng, không quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt trong gia đình, lại rất chăm chút cho bản thân, phải ăn ngon, uống ngon, mặc đẹp.

 

Bên ngoài thì trông đứng đắn, khi về nhà lại sống bừa bãi, chỉ có một khuôn mặt để trưng ra với người ngoài.

 

Nếu ai cưới nó thật, thì nó sẽ không bao giờ hiểu khó khăn của phụ nữ. Những gì nó không thấy thì không tồn tại, và là do quá lên, là vu khống.

 

Phí Nhiên tôi bảo bọc, nên nghĩ rằng trong nhà không hề có sự trọng nam khinh nữ, vì nó mới có thể sống hòa thuận với cha và trai. Thay vì là con của tôi, nó giống như con mà tôi sinh ra cho Phí Hạc Thanh hơn.

 

Nó không công nhận tôi. Nó có cảm giác tự mãn, nghĩ rằng tương lai của nó sẽ không bao giờ rơi vào hoàn cảnh như tôi. Nó tin rằng nó chắc chắn sẽ vượt qua tôi.

 

Nó đang vô thức lấy lòng cha nó, đứng cùng chiến tuyến với ta, đè bẹp tôi để cha thừa nhận, hy vọng nhận , sự quan tâm và một phần tài sản nhiều hơn.

 

Trong tiềm thức của nó, cha nó là người sở hữu tài sản, còn mẹ nó là kẻ không có gì.

 

Nó thật đáng thương, cũng thật đáng giận, điều khiến tôi đau lòng nhất chính là nó.

 

Bởi vì, nếu không có tôi nền trong ngôi nhà đó, những thứ mà nó tưởng rằng đã giành từ cha và trai sẽ nhanh chóng tan vỡ.

 

Trước đây, vì nó mà tôi sẵn sàng thỏa hiệp.

 

Tôi thương nó, như thương chính mình hồi còn nhỏ.

 

Nhưng kể từ khi biết rằng nó đã sớm biết về mối liên hệ giữa Phí Hạc Thanh và Tào Úc Nhiễm, tôi đã dần nguội lạnh với nó.

 

Có những bông hoa, nếu cứ bảo vệ mãi thì sẽ không hiểu cuộc đời. Chỉ khi chịu gió mưa, trải qua những khó khăn của cuộc đời, mới có thể lột xác và nở hoa trở lại.

 

Bây giờ, có lẽ nó là người ở vị trí thấp nhất trong gia đình.

 

Hy vọng nó sẽ tỉnh ngộ, hiểu rằng ngay cả khi nó tự hạ thấp mình, phục tùng quyền lực nam giới, nó vẫn bị loại ra khỏi hệ thống quyền lực. Giống như tôi, nó cũng không có gì trong tay ngoài bản thân mình.

 

Phí Hạc Thanh vẫn đang lầm bầm, tôi đã cúp máy.

 

Trước khi cúp, tôi nhắc ta: "Ngày mai lấy giấy chứng nhận ly hôn, 9 giờ có mặt đúng giờ."

 

Thế , sáng hôm sau, lúc 9 giờ, tôi không thấy Phí Hạc Thanh đâu.

 

Tôi gọi điện cho ta, ta không nghe máy, gọi video, ta cũng không trả lời.

 

Lúc đó, tôi thực sự nổi giận.

 

Tôi bắt taxi thẳng đến ngôi nhà cũ, mở cửa bước vào, và thấy một ngôi nhà lộn xộn.

 

Trên đồ đạc phủ đầy bụi, những chậu hoa trên bậu cửa sổ đã héo úa, c.h.ế.t khô, quần áo vo viên để trên máy giặt, tất rơi ra khỏi giỏ đựng đồ bẩn, và quần áo treo trên móc có vẻ đã nhiều ngày không ai thu dọn.

 

Sàn nhà đầy vết trà, dấu chân và những mẩu giấy vệ sinh vứt bừa bãi. Thùng rác thì đầy ứ, không ai chịu đi đổ...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...