Ngày phát hiện chồng ngoại tình, tôi không khóc, không làm ầm. Anh ta đưa tôi một chiếc siêu xe trị giá hơn ba mươi triệu tệ. Cô thư ký trẻ cố tình gây sự, còn gắn lên móc khóa xe một con búp bê pha lê rẻ tiền, chắc tưởng thế là chọc được tôi. Con bé vẫn còn non. Tôi không nổi giận, chỉ cười nhạt: – Anh yêu, loại đồ một tệ cũng tiếc này mà treo lên chìa khóa xe? Người ta nhìn vào còn tưởng nhà mình sắp phá sản rồi ấy, anh thấy có ổn không? Ngay sau đó, điện thoại tôi rung lên: chuyển khoản tám con số. Tôi lịch sự đóng cửa lại cho họ, xoay người rủ bạn thân đi shopping. Mắc gì phải ồn ào? Tiền là tôi tiêu, người là cô ta phục vụ. Mà nếu tôi còn thấy khó chịu, chẳng phải là tôi thiệt quá à?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?