Ly Hôn Tuổi 50 – Chương 4

4

 

Sau khi Khâu Vô Trần rời đi, tôi ngồi trên ghế sô pha khóc.  

 

Mọi người thường ám chỉ với tôi rằng đàn ông một khi phát đạt, đến tuổi trung niên phần lớn sẽ ngoại .  

 

Tôi không đồng ý.  

 

Khâu Vô Trần khác biệt, luôn giữ mình trong sạch.  

 

Dù các trẻ lần lượt lao vào, ông ta cũng không lòng.  

 

Bây giờ tôi hiểu rằng, quy luật này là bài học m.á.u và nước mắt của người đi trước.  

 

Vợ chồng trung niên, nhan sắc tàn phai, sức hấp dẫn suy giảm, phần lớn đều đã trải qua những chuyện vặt vãnh trong hôn nhân, mâu thuẫn cãi vã, cảm sâu đậm hơn nữa cũng sẽ bị mài mòn sạch sẽ, thậm chí nhau cũng thấy chán ghét.

Nếu không vì ràng buộc về kinh tế, phần lớn mọi người sẽ chia tay để theo đuổi đích thực. 

 

Khâu Vô Trần cũng chẳng khác gì người khác, không phải ông ta giữ mình trong sạch, mà vì trong lòng có một bạch nguyệt quang nên mới khinh thường những người khác mà thôi.

 

Tôi đau lòng mà khóc lớn, con trai bị đánh thức, đi từ trên lầu xuống: “Mẹ, bây giờ còn chưa đến sáu giờ, ồn ào gì ?”

 

Tôi nóng lòng cho con biết chuyện giữa Khâu Vô Trần và Thẩm Lâm, hy vọng sẽ nhận sự an ủi, con trai lại : “Mẹ, con hiểu cho cha trong chuyện này.”

 

Tôi sững sờ.

 

“Cha và mẹ kết hôn qua mai mối, giữa hai người không có cảm, Thẩm Lâm là mối đầu của cha, họ có cảm sâu đậm. Mẹ sẽ không thể hiểu một người đàn ông thành đạt khao khát mối đầu như thế nào đâu. Cha có tất cả mọi thứ, duy chỉ không có cảm.”

 

Tôi há miệng, nước mắt nước mũi lem nhem cả mặt, trông thật buồn : “Con , cha con và Thẩm Lâm có cảm, còn mẹ với cha con thì không có cảm sao?”

 

“Ngày đó không phải là hai người quen biết qua mai mối sao? Mẹ vội vàng lấy chồng, còn cha bị ép buộc phải cưới, hai người chỉ miễn cưỡng kết hôn thôi.”

 

Con trai phân tích cho tôi, mặt mày nghiêm túc giống hệt như Khâu Vô Trần hồi trẻ.  

 

Nó rất ngưỡng mộ cha.  

 

Cha nó nho nhã đẹp trai, sự nghiệp thành công, bước ra ngoài luôn có người vây quanh.  

 

Người khác sẽ vì nó là con trai của Khâu Vô Trần mà tôn trọng nó.  

 

, nó thích “cha tôi là người này người kia”, chứ không bao giờ “mẹ tôi là người này người kia”.

 

Mặc dù tôi đã chăm sóc nó từ nhỏ đến lớn, mọi việc đều tự mình

 

Ngực tôi đau như bị d.a.o cứa. 

 

Con trai vẫn đang phân tích một cách nghiêm túc. 

 

Nó cho rằng tôi đã hưởng thụ mấy chục năm cuộc sống giàu sang mà Khâu Vô Trần mang lại, phải biết nhường nhịn. 

 

Dường như, chỉ cần cho tôi đủ tiền, tôi phải biết điều mà rút lui. 

“Dù sao thì trái tim của cha cũng không ở chỗ mẹ, cứ chiếm chỗ có tác dụng gì? Mẹ đã 50 tuổi rồi, chi bằng cầm một chút tiền rời đi, tự mình sống tốt hơn, họ cũng vui vẻ, đôi bên cùng có lợi…”

 

Tôi không thể nghe thêm nữa, lảo đảo đi lên lầu. 

 

Ngồi trong căn phòng tối đen, tôi lặng lẽ không lời nào.

 

Tôi ngẫm nghĩ về cuộc hôn nhân của mình, bao nhiêu năm việc vất vả, cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này.  

 

Dù khi tôi và Khâu Vô Trần kết hôn, quả thật không có quá nhiều cảm.  

 

Nhưng suốt những năm qua, tôi cam tâm quản lý hậu phương cho ông ta, coi ông ta là người thân thiết nhất trên đời.  

 

Đó là nghĩa đan xen với , thân và , bình dị bền bỉ, chẳng lẽ không sánh với thứ nồng cháy?

 

Tôi không ngủ suốt cả đêm.  

 

Sau khi tôi và Khâu Vô Trần chuyện thẳng thắn, Khâu Vô Trần đã đón tiểu thư sau bức tường cao kia về biệt thự.

 

Đó là một người phụ nữ bình thường.  

 

Do lao dài ngày trong tù, không có mỹ phẩm chăm sóc da, sau khi tuổi tác tăng lên, da dẻ trở nên khô khốc và đầy nếp nhăn.

 

So với những từng lao vào Khâu Vô Trần, nhan sắc và tuổi tác của bà ta thua kém không biết bao nhiêu. 

 

Nhưng Khâu Vô Trần đối xử lạnh lùng với những mỹ nhân dâng hiến, lại muốn cưới người phụ nữ này vợ. 

Có lẽ, đó chính là ?

 

Khi thấy tôi, Thẩm Lâm có chút câu nệ: “Chị An.”

 

Tôi chỉ gật đầu, không khó bà ta. 

 

Bất kỳ người vợ chính thức nào cũng hiểu, đàn ông mới là đầu sỏ của tội ác, kẻ thứ ba chỉ là một cái hộp.

 

Ai cũng có thể bước vào cái hộp, chỉ cần người đó muốn mở cái hộp, trâu không uống nước ai ghì đầu trâu. 

 

, tôi chỉ quan tâm đến thái độ của Khâu Vô Trần.

 

Bây giờ, ông ta đã trực tiếp đưa Thẩm Lâm vào cửa. 

 

Đánh vào mặt tôi.

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ ông ta lại có thể tuyệt đến .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...