Ly Hôn Không Dễ, [...] – Chương 4

Khi ta đến gần và đặt tay lên vai tôi, cơ thể tôi như bị ai đó khống chế, không thể nhúc nhích.

“Rõ ràng, tôi mới là nữ chính.”

Một tiếng thở dài vang bên tai, tôi nhận ra ý thức của mình đang dần mất kiểm soát. Tôi cố gắng mở miệng gì đó, không phát ra âm thanh nào.

Tần Giai Di dường như thấy sự đấu tranh của tôi, tôi trong gương, lạnh lùng :

“Đừng phí sức nữa. Hệ thống đứng về phía tôi. Chị là nhân vật phụ, thì phải quay về đúng vị trí của mình.”

Nói xong, ta rút tay khỏi vai tôi và bước ra khỏi phòng.

“Đi theo tôi.”

Tôi không muốn đi, đôi chân như bị điều khiển, cứ thế bước theo ta rời khỏi phòng vệ sinh.

Khi ra đến hành lang, ta dừng lại, quay đầu ra lệnh:

“Mắng tôi đi.”

Tôi liếc thấy một máy quay trực tiếp đang hướng về phía này.

Trong lòng tôi gào lên “Đừng!”, miệng lại không chịu nghe lời, thốt ra những câu độc ác:

“Tần Giai Di, đừng phí công nữa. Dù có cố gắng thế nào cũng vô ích! Chồng tôi là nhà đầu tư phim, nữ chính là tôi, diễn tốt đến đâu cũng chẳng gì!”

Tần Giai Di lập tức che mặt khóc, dáng vẻ như bị oan ức to lớn, bờ vai run lên từng chặp.

“Tôi chỉ muốn tốt vai diễn, mang lại câu trả lời cho fan hâm mộ. Tại sao chị không chịu buông tha tôi? Tại sao phải cướp vai diễn vốn thuộc về tôi?”

Vừa khóc, ta vừa những lời đau đớn. Sau đó, cánh tay tôi bị khống chế, vung lên và tát mạnh vào mặt ta.

Phải rằng, cảm giác đó rất sướng.

Toàn bộ cảnh này bị máy quay trực tiếp ghi lại, khiến khán giả trong phòng livestream sốc nặng. Fan của Tần Giai Di càng tức giận không thôi.

【Cái quái gì đây? Bắt nạt trong đoàn phim à? Không ai quản lý sao?】

【Tôi biết ngay mà! Nữ chính ban đầu là Tần Giai Di, cuối cùng lại đổi thành tinh này, chắc chắn là có sự sắp xếp phía sau!】

【Dám ra tay đ,ánh người ngay trong tiệc khai máy, Thẩm Lăng Sương thật không biết trời cao đất dày, dựa vào chồng giàu thì giỏi lắm sao?】

【Nếu thế, tôi tuyệt đối không mua vé phim này. Đạo diễn mau đổi người!】

Sự ồn ào này thu hút sự ý của mọi người xung quanh. Tần Giai Di vẫn che mặt khóc, chỉ tôi mới thấy nụ nhếch mép nơi khóe miệng ta.

Lúc này, sự tức giận và sợ hãi tràn ngập trong tôi, cảm giác như mọi thứ sắp sụp đổ. Tôi rõ ràng nhận thức rằng, lần này tôi tiêu rồi.

Đúng lúc đó, những khung hội thoại vốn biến mất bấy lâu nay lại xuất hiện trước mắt tôi.

【Nữ phụ thật đáng thương, nữ chính đã cầu hệ thống chỉnh lại vai trò, nên ấy bị hệ thống kiểm soát để tạo đường cho nữ chính.】

【Thật bất công. Nữ phụ đã giành vị trí bằng thực lực của mình, tại sao nữ chính lại có quyền thế?】

【Tiếc quá. Sự nghiệp của nữ phụ lần này chắc chắn tiêu tan.】

Đúng lúc đó, đám đông bỗng bị đẩy ra. Mạc Quân Hồng bước tới, tay cầm một cuốn kịch bản, đi thẳng đến chỗ tôi.

“Hai người đang tập luyện sao? Đạo diễn Lục vừa , phần biểu diễn hôm nay hủy rồi, không cần tập nữa.”

Tôi chớp mắt. Trong giây phút thấy Mạc Quân Hồng, quyền kiểm soát cơ thể tôi dường như trở lại. Các ngón tay tôi dần cử , cuối cùng cũng phát ra tiếng của mình.

“Cái gì?”

Mạc Quân Hồng quay lại, mở cuốn kịch bản và cố ý để nó trong tầm của máy quay trực tiếp.

“Hôm nay đạo diễn Lục vốn định cho hai người diễn phân đoạn đặc sắc này tại tiệc khai máy mà? Vừa nhận thông báo hủy bỏ, hai người đã tập xong rồi à?”

Sắc mặt Tần Giai Di tái xanh, biểu cảm của những người xung quanh cũng dần thả lỏng.

【May quá, nam phụ đến rồi, nữ phụ cứu rồi.】

【Cậu ấy đúng là cứu tinh. Trong khi mọi người chỉ đứng xem, cậu ấy đã nhanh trí lấy kịch bản.】

【Thật sự có phân đoạn này trong kịch bản. Chắc chắn cậu ấy đã học kịch bản cùng nữ phụ. Cậu ấy quá rồi!】

Cùng lúc, khán giả trong phòng livestream cũng bối rối:

【Diễn xuất của hai người vừa rồi giống kịch bản quá. Hóa ra chỉ là tập luyện thôi à? Làm tôi hết hồn.】

【Không thể phủ nhận, diễn xuất của Thẩm Lăng Sương rất tuyệt. Sự độc ác vừa rồi thể hiện đúng mức.】

【Thật hay giả ? Sao tôi vẫn thấy có gì đó không đúng.】

【Thực ra diễn xuất của Thẩm Lăng Sương luôn tốt. Chỉ vì ấy quá đẹp, thường nhận vai không mấy thiện cảm nên ác cảm với công chúng.】

Tôi đã hoàn toàn lấy lại quyền kiểm soát cơ thể. Nhìn gương mặt trắng bệch của Tần Giai Di, tôi lấy điện thoại ra, mở đoạn ghi âm vừa thu trong nhà vệ sinh.

“… Nhưng tại sao chị lại hoàn hảo đến thế? Tại sao chị lại xinh đẹp hơn tôi? Tại sao Hạ Hàn lại chị đến thế? Chị đáng lẽ phải bị mọi người khinh miệt, bị tôi dẫm xuống bùn để tôi leo lên!”

Giọng của Tần Giai Di rõ ràng vang lên, khiến đám đông xung quanh xì xào bàn tán. Ánh mắt ta trở nên tuyệt vọng.

“Không! Không phải , chuyện không nên thế này!”

Cô ta lắp bắp, ánh mắt trống rỗng, gần như phát đ,iên.

Tôi bước lên hai bước, mỉm ta:

“Làm minh tinh thì phải biết, khi thấy huống không ổn, phải ghi âm, ghi hình ngay. Tần Giai Di, hiểu chưa?”

Những khung hội thoại lại xuất hiện, đầy dấu chấm than:

【Nữ phụ oai quá!】

【Quá thông minh, không ngờ lại có cú lật ngược thế này!】

【Ngay cả hệ thống cũng không thể sửa đổi vị trí nữ chính. Thẩm Lăng Sương chính là nữ chính bẩm sinh!】

【Tần Giai Di tiêu đời rồi.】

Quả thật, Tần Giai Di đã xong đời.

Tất cả những gì xảy ra tại hiện trường đều phát trực tiếp. Cô ta không còn đường nào để giải thích.

Đạo diễn Lục lập tức rút vai của ta. Tần Giai Di bị phong sát trong ngành giải trí, những vai diễn đã ký kết cũng đều bị hủy.

Cô ta hoàn toàn trở thành con chuột chạy qua đường, ngay cả fan hâm mộ cũng bỏ rơi ta.

11

Bộ phim quay ở sa mạc Gobi.

Mạc Quân Hồng để mẹ và em ở nhà, khăng khăng theo tôi ra trường quay.

Ngày nào cậu ta cũng theo tôi việc, bất kể quay phim muộn thế nào, vẫn luôn tận tâm phục vụ.

Chuyển kịch bản, mang nước, che ô. Vì tôi, cậu ta thậm chí còn tự nấu ăn, chuẩn bị ba bữa nhạt để tôi giữ sức.

Nhưng tôi bắt đầu cảm thấy phiền.

Đẹp trai để thì sướng mắt, nếu mấy việc lặt vặt, lại khiến người ta mất cảm giác.

12

Giữa quá trình quay phim, Hạ Hàn đến thăm tôi ở trường quay.

Anh ta đỏ mắt, ném tờ đơn ly hôn tôi gửi cho ta lên bàn:

“Thẩm Lăng Sương, tại sao em vẫn muốn ly hôn?”

Tôi lạnh nhạt liếc ta, lật sang trang khác của kịch bản:

“Tôi đã rồi, tôi không thích ai đó can thiệp vào công việc của mình.”

Anh ta trông như bị tổn thương:

“Nhưng đã trả vai nữ chính cho em rồi mà?”

“Nhưng đã cầu đạo diễn Lục cắt bỏ mấy cảnh thân mật của tôi.”

“Đó là vì em! Thẩm Lăng Sương, tại sao em không chịu thừa nhận rằng em cũng thích ? Ngay cả cậu trai trẻ Mạc Quân Hồng mà em giữ bên cạnh, chẳng phải vì đôi mắt cậu ta giống sao?”

Tôi gập kịch bản lại, bỗng nhớ ra.

Hình như đúng là thật.

Ban đầu tôi thích Hạ Hàn, đến mức giữ một người có đôi mắt giống ta ở bên cạnh.

“…”

Tôi chuẩn bị tiếp thì nghe thấy tiếng ngoài cửa.

Hóa ra Mạc Quân Hồng đang đứng đó, cầm một ly trà sữa. Cậu ta đã nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện của chúng tôi.

Im lặng vài giây, cậu ta quay người rời đi.

Tôi quay lại Hạ Hàn:

“Nhưng giờ tôi không còn thích nữa, nên muốn ly hôn. Có vấn đề gì không?”

Cuối cùng, tôi ép Hạ Hàn ký vào đơn ly hôn.

Hôm đó, Mạc Quân Hồng không xuất hiện nữa. Ba ngày sau, tôi nhận tin nhắn xin nghỉ việc của cậu ta.

13

Sau này, tôi nghe Mạc Quân Hồng đi diễn viên.

Ban đầu cậu ta nhận đóng những web drama về đồng tính để ý. Khi đã có chút danh tiếng, cậu ta bước chân vào giới diễn viên chính thống.

Cậu ta nhanh chóng nổi tiếng sau vai diễn trong một bộ phim thanh xuân vườn trường.

Ngày tôi nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất với bộ phim mới, Mạc Quân Hồng – chỉ mới một năm trong nghề – cũng đoạt giải Nam chính xuất sắc nhất.

Sau buổi lễ trao giải, cậu ta chặn tôi lại.

“Lăng Sương, tôi biết hiện tại đang độc thân. Bây giờ tôi đã có đủ vị thế để đứng bên cạnh . Tôi không chỉ có thể giúp mà còn đồng hành cùng trên con đường phía trước. Cô có thể… tôi không?”

Tôi cậu ta – người giờ đây đã thay đổi hoàn toàn – và phớt lờ những dòng khung hội thoại đầy tiếng reo hò “hãy ở bên nhau”.

“Muốn đồng hành của tôi à?

Xếp hàng đi!”

Tôi không chơi chiêu cặp đôi để ý nữa. Thời gian đó, tôi thà đi du lịch châu Âu còn hơn.

Tôi độc lập và xinh đẹp.

(HẾT)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...