Gần đây ta luôn mơ thấy bản thân cùng một tên nam nhân thỏa thích làm càn. Hắn động tình hôn lên tóc ta, gọi nhũ danh của ta: “Kiều Kiều, nàng là Kiều Kiều của ta.” Lều hoa ấm áp, một đêm kiều diễm. Nhưng điều duy nhất ta có thể nhìn thấy rõ ràng là vết bớt màu đỏ nhạt trên ngực hắn, trông giống như một trái đào nhỏ. Ta vốn tưởng rằng đây chỉ là hoài xuân của thiếu nữ, xấu hổ không dám mở miệng. Thẳng đến bữa tiệc mùa xuân hôm đó. Ta ở trên người Đại Lý Tự Khanh xưa nay lạnh lùng như trích tiên, nhìn thấy trái đào kia.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?