VĂN ÁNKhi tôi đưa đơn ly hôn cho Lục Thanh Trạch, bỗng nhiên có được năng lực đọc suy nghĩ.Người đàn ông lạnh lùng lật xem thỏa thuận, nhưng trong lòng lại than khóc như một kẻ đáng thương:【Vợ không cần mình nữa rồi, mình thành chồng bị bỏ rơi rồi QAQ!】【Cô ấy thích người khác rồi sao?】【Không, mình đúng là đáng ch,e/t, sao có thể nghĩ vậy chứ! Vợ mình đâu phải loại người ăn trong bát nhìn trong nồi!】【Ôi đúng rồi, cô ấy còn chưa ăn mình nữa kìa, cô ấy thậm chí còn không thèm khát th,ân th,ể mình QAQ hu hu hu!】
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?