Luật Lệ Truyện Cổ [...] – Chương 10

Bạn mở mắt ra, tỉnh lại.

Trên đầu là túi truyền dịch treo cao, đầu mũi thoang thoảng mùi thuốc sát trùng.

Bạn có chút choáng váng. Trò chơi, đã kết thúc rồi sao?

Chỉ là một cơn ác mộng thôi ư?

"Bảo bối, con tỉnh rồi... sao?"

Người đàn ông râu ria xồm xoàm đang gục bên giường với vẻ mặt không dám tin.

Mọi người xung quanh túm lại bên giường bệnh của , không đeo kính, gương mặt của họ trông thật xa lạ và mờ ảo.

Bạn có chút bối rối, không nhớ chuyện gì đã xảy ra.

Rồi họ với rằng, một tuần trước, trai đã đến công viên giải trí chủ đề cổ tích để kỷ niệm ba năm ngày nhau.

Bạn đột nhiên lên cơn đau tim khi đang ở trên đỉnh vòng đu quay, sau đó ngất xỉu. Mất bảy ngày, mới tỉnh lại.

Ký ức và tầm dần trở nên rõ ràng.

Bạn bắt đầu quan sát những người xung quanh.

Bên tay trái, người gần nhất là mẹ .

Khuôn mặt bà đã có những vết nám và nếp nhăn, trông rất giống Bạch Tuyết khi về già.

Từ khi còn nhỏ, bà ấy đã luôn bị bà nội ép ăn nho đen cực chua mỗi ngày, người xưa rằng, như mới sinh con trai.

Bạn đã từng thấy những bức ảnh cũ trong ngăn kéo, hồi trẻ, bà cũng từng có làn da trắng như tuyết, xinh đẹp lòng người.

Bên cạnh mẹ, là em của .

Vâng, mẹ đã ăn vô số quả nho đen, đứa con thứ hai bà sinh ra vẫn là con . Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Em kém ba tuổi, trong suốt hai mươi mấy năm qua, hai người luôn là những người thân thiết, tin tưởng lẫn nhau.

Em ấy rất thích kéo cùng nhau giải những câu đố logic thú vị và phức tạp.

Bạn đã từng tự tay đan cho em ấy một chiếc mũ lưỡi trai màu đỏ, em ấy rất thích món quà sinh nhật này.

Ngồi cạnh em là bố của .

Hồi trẻ, ông ấy rất đẹp trai, giống như chàng hoàng tử ếch trong mắt nhiều phụ nữ.

Nhưng từ khi kết hôn, ông ấy bắt đầu trở nên dối trá. Mỗi khi về nhà vào đêm khuya, người ông ấy luôn nồng nặc mùi rượu và son môi.

Đằng sau bố là dì của .

Bà ấy từng là một người kiên quyết không kết hôn, với rằng cuộc sống là một cánh đồng hoang tự do, không cần ép buộc phải đồng hành cùng đời.

Nhưng không chịu nổi sự thúc ép của bà ngoại, bà ấy vẫn kết hôn với một người đàn ông mà bà ấy không .

Sau khi kết hôn, bà ấy dường như đã thay đổi, để trở thành một người mẹ mẫu mực, bà ấy đã cắt phăng mái tóc dài màu vàng óng ả của mình, nhuộm lại thành màu đen bình thường.

Rõ ràng cuộc hôn nhân của chính mình không hề hạnh phúc, mà bà ấy lại bắt đầu giục nhanh chóng lập gia đình.

Cuối cùng, người đàn ông đầu tiên thấy khi mở mắt ra, là trai ba năm của .

Hai người quen nhau trong một buổi gặp mặt, ngoại hình và khí chất của ấy, giống hệt như vị hoàng tử tốt bụng kia.

Trong ấn tượng của , ấy dịu dàng chu đáo, chân thành và thật thà, người nhà đều ấy là người đàn ông tốt hiếm có.

Em đã từng tế nhị nhắc nhở rằng, ta chỉ là đồ hào nhoáng bên ngoài, mục ruỗng bên trong.

Nhưng chỉ coi đó là lời trẻ con.

Bạn trai nước mắt lưng tròng, đột nhiên quỳ một gối xuống, đưa ra một chiếc nhẫn kim cương.

"Anh , mình cưới nhau nhé."

Không chỉ người nhà , bác sĩ và y tá, mà cả những bệnh nhân khác cũng chạy đến xem náo nhiệt.

"Đồng ý đi, đồng ý đi!"

"Gả cho ấy đi, gả cho ấy đi!"

Họ vỗ tay rầm rộ, vẻ mặt phấn khích và mong đợi, khiến nhớ đến những con rối trong mơ.

Ký ức về thế giới khác tua lại từng khung hình trong đầu .

Liệu đây có thực sự chỉ là một giấc mơ bình thường?

Mẹ thấy không phản ứng, liền cố gắng kéo tay trái của ra, trong lòng nóng như lửa đốt, chỉ hận không thể tự tay đeo chiếc nhẫn vào ngón tay .

Bạn mới nhận ra dường như có thứ gì đó trong lòng bàn tay mình.

Xòe bàn tay ra, đó là một chiếc vảy xinh đẹp và sắc nhọn.

"Bảo bối, em có đồng ý lấy không?"

Trái tim bắt đầu đập dữ dội.

Bạn đã có câu trả lời rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...