Lửa Thiêu Lụi Tình – Chương 9

Tất nhiên, chuyện này vẫn chưa kết thúc.

“Hai người vô gia cư, cảm và tài sản bị đả kích gấp đôi, cậu đoán xem bây giờ bọn họ có thể dựa sát vào nhau mà sưởi ấm không?” Tôi hỏi Hoan Hoan.

“Tám chín phần mười.”

“Tớ tìm đồng nghiệp của ta hỏi thăm chỗ ở hiện tại của ta rồi.”

Địa chỉ là do đồng nghiệp Tưởng Đại Hữu của ta cho tôi, chúng tôi là vợ chồng, ta còn tưởng rằng chúng tôi bởi vì chuyện tăng ca lần trước mà ầm ĩ không thoải mái, lúc gửi địa chỉ cho tôi, còn cho tôi biết hai vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, không có gì không qua .

Anh ta nào biết , đồng nghiệp tốt của ta ngược lại không cãi nhau với tôi, mà đánh nhau với người khác ở đầu giường.

“Chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp đi , tớ đã ủy thác thám tử tư đi điều tra, chờ lấy chứng cứ xong, ta sẽ mắc tội trùng hôn.”

Tịch Hoan Hoan thấy ánh mắt tôi rực rỡ liền giơ tay búng lên trán tôi.

Tôi đau đớn đưa tay che trán, chợt nghe thấy ấy : “Lúc cậu không đương, vẫn rất thông minh.”

Tôi nhún vai: “Không, hiện thực đã dạy tớ người.”

 

Tịch Hoan Hoan đau lòng ôm tôi một cái: “Bình tĩnh đi, những thứ khác giao cho bọn họ đi , cậu phải chuẩn bị một chút để phẫu thuật chữa trị lần thứ hai.”

Tôi lắc đầu : “Phải gọi điện thoại cho ba mẹ tớ trước đã.”

Tôi rất hiểu Trần Minh, chỗ này của tôi không đến , ta tất nhiên phải đi tìm ba mẹ tôi.

Thay vì để cho ba mẹ tôi nghe ta linh tinh, còn không bằng luôn chân tướng cho bọn họ biết, để bọn họ chuẩn bị trước.

Đương nhiên, chuyện tôi bị thương vẫn không nên .

 

12

Tháng thứ hai sau khi tôi xong ca phẫu thuật thẩm mỹ lần thứ hai, thám tử tư mang từng ly từng tí chứng cứ hai tháng bọn họ ở chung đưa lại cho tôi, tôi lại chuyển giao cho luật sư.

 

Hôm nay tôi đang phục hồi sức khỏe, Tịch Hoan Hoan hưng phấn vọt vào, bát quái với tôi: “Cục cưng, Phương Hiểu ly hôn với chồng ta rồi.”

Điều đó không ngoài ý muốn của tôi: “Đầu ta xanh không kém tớ, ly hôn cũng là chuyện bình thường.”

Tịch Hoan Hoan chớp chớp mắt tôi tiếp: “Nghe hai người họ đang tranh giành quyền nuôi con, bây giờ chắc đang sứt đầu mẻ trán.”

Tôi vui vẻ : “Vậy chúng ta thêm một mồi lửa, chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay kiện Phương Hiểu đi. Tớ phẫu thuật tốn nhiều tiền như , dù sao cũng phải có người bỏ tiền.”

Luật sư mà tôi ủy thác đã đưa đơn kiện lên tòa án về tội trùng hôn và kết hôn nhiều lần, có vẻ rất khả quan.

Mà vào lúc này, tôi cũng nhận thông báo mở phiên tòa do tòa án đưa tới, xử lý vụ án ly hôn với Trần Minh.

Lúc này vết sẹo trên người tôi còn chưa hoàn toàn bình phục, tôi lại ngại xấu, nửa người đều băng vải.

Nhưng ngay cả như , tôi vẫn lựa chọn xuất hiện trước tòa.

Ở trên tòa án, cuối cùng tôi cũng thấy Trần Minh đã lâu không gặp, tầm mắt của ta đảo qua người tôi rồi dừng ở cửa, giữa hai lông mày có chút lo lắng.

Tôi biết, ta không nhận ra tôi.

Cho đến khi tôi Tịch Hoan Hoan đưa lên ghế nguyên cáo, đôi mắt ta mới chấn , vẻ mặt trắng bệch.

Cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ tới có một ngày sẽ cùng Trần Minh bị thẩm vấn, giờ phút này tâm của tôi thoải mái hơn nhiều.

Ly hôn và chia tài sản dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, chứng cứ trong tay tôi vô cùng xác thực, camera giám sát trước cửa nhà cùng với ảnh chụp và video thám tử tư đưa tới càng rõ ràng ghi lại tất cả hành của hai người bọn họ.

Thẩm phán phán chúng tôi ly hôn, tài sản chung chia bốn sáu, tiền ta mua trang sức cho Phương Hiểu bị đòi lại, hoặc là khấu trừ một phần của ta.

Đồng thời, còn bởi vì tôi bị trọng thương, tạm thời không có năng lực tự gánh vác, mỗi tháng ta phải trả tôi ba ngàn tiền điều dưỡng.

Lúc này trong lòng Trần Minh tựa hồ còn có chút áy náy, tòa án tuyên án, ta cũng đồng ý tất cả.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...