Trước lúc lâm chung, ta dặn Trần Hoài An: “Sau khi ta chếc, hãy n/é//m x/ á/c ta xuống sông. Nhớ kỹ …tuyệt đối đừng m//ặ//c gì cho ta.” Nhưng hắn không nỡ lòng, liền khoác cho ta một chiếc đại áo hoa thật dày, lại còn đeo thêm vòng ngọc tổ truyền của Trần gia. Năm năm sau, lũ lớn ngập trời, sông tràn bờ, từ dưới nước bay lên một con bạch long mặc áo hoa, giữa bão lũ cứu toàn thôn thoát nạn. Lúc ấy, Trần Hoài An mặc quan phục, sắc mặt tái xanh như gan heo…
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?