Lòng Tốt Thà Quăng [...] – Chương 8

"Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm, Lý tốt bụng, chắc chắn sẽ không so đo với chúng tôi nhiều như , nhà chúng tôi ăn nhỏ không dễ dàng, Lý xem, hay tiền nhà này đừng tăng nữa, sau này ăn mì giò heo chỉ cần trả mười lăm tệ là ."

Nghe đến đây, tôi chỉ muốn .

Nhìn xem, đây là loại người gì.

Đến nước này rồi, vẫn coi người khác là kẻ ngốc.

"Không trả nổi tiền thì đừng , đừng ở đây người khác buồn nôn."

Câu này, tôi trả lại cho hai người.

Vợ chồng chủ quán rõ ràng sửng sốt, cả khuôn mặt đỏ bừng.

Anh chủ nóng nảy, đập vỡ bình: "Cô ta không chịu giảm tiền , thì chúng ta vẫn dùng cách cũ, chúng ta vẫn livestream, đến lúc đó, không chỉ khiến khách sạn của các người không ăn , mà còn khiến các người không cho cửa hàng, tôi cho các người biết, lần này không chỉ năm mươi vạn đơn giản như , chúng tôi muốn một trăm vạn."

"Là Chu Lâm nghĩ ra chủ ý này cho hai người đúng không, ta thật là nghĩa khí, bản thân sắp vào tù rồi, còn không quên kéo hai người theo." Tôi khẩy.

Họ thấy mưu kế bị vạch trần, vẫn không chịu thừa nhận.

Tôi lấy điện thoại ra, phát video Chu Lâm bị bắt.

"Chu Lâm vì lập hóa đơn giả, khai khống, thu lợi bất chính hơn mười vạn tệ, ngồi tù là chuyện chắc chắn, dù hai người có thừa nhận mình bị ta sai khiến hay không thì ta cũng đã khai hết rồi."

Giao dịch với chị Amy, chính là muốn chị ấy vứt bỏ lòng thương với Chu Lâm, khởi kiện ta.

Chu Lâm ngoài việc là kẻ liếm gót chị ấy ra thì vốn dĩ vô dụng, giờ đã rời khỏi công ty thì ngay cả kẻ liếm gót cũng không phải.

Dùng một quân cờ bỏ đi để đổi lấy một sự hợp tác lớn.

Chị Amy là một thương nhân, sẽ không bao giờ điều ngu ngốc.

Chị ấy sảng khoái đồng ý, lúc đó Chu Lâm đã không thể tự lo nổi bản thân.

Lúc này, vợ chồng chủ quán mới hiểu ra, họ đã bị Chu Lâm lợi dụng.

Nhưng họ vẫn cứng miệng vô cùng: "Thì sao, chúng tôi livestream vẫn có thể đánh bại các người, lần trước livestream có rất nhiều người thương cảm cho chúng tôi, nếu không ngoan ngoãn đưa tiền cho chúng tôi thì chờ bị cư dân mạng chửi đến chết đi."

Lần này tôi không nhịn nữa, bật thành tiếng.

"Họ thương cảm cho hai người, vì họ không biết sự thật, đừng tưởng rằng Internet là nơi ngoài vòng pháp luật. Hơn nữa tống tiền là phạm pháp."

Nói xong, tôi thản nhiên họ một cái, đứng dậy rời đi, để mặc họ ầm ĩ trong nhà hàng.

Tôi tưởng rằng mọi chuyện đã đến nước này, vợ chồng chủ quán sẽ không còn giãy giụa vô ích nữa.

Không ngờ con cá sắp chết còn cố giãy mấy cái.

Vừa về đến nhà, họ đã livestream.

Không chỉ bịa đặt rằng tôi đại gia bao nuôi, thậm chí còn tôi người đập cửa hàng của họ, đe dọa họ mỗi tháng phải nộp một vạn tệ tiền bảo kê, nếu không sẽ khiến họ không ăn .

Vợ chồng chủ quán tự diễn mệt quá, không muốn diễn nữa, thế là để Ưu Ưu lên hình, bắt nó quỳ xuống đất khóc lóc thảm thiết, nghẹn ngào kể lể.

Quả nhiên cư dân mạng bị kích , ồ ạt bênh vực vợ chồng chủ quán.

Tôi cầm điện thoại, vui vẻ xem màn trình diễn tuyệt vời của họ.

Trong lòng tôi thầm đếm ngược.

Không lâu sau, cảnh sát xuất hiện trong ống kính của họ, ngay tại chỗ vạch trần lời dối của họ, bắt giữ họ.

Cư dân mạng trong phòng livestream vẫn còn ngạc nhiên chưa kịp phản ứng nền tảng đã đóng phòng livestream này.

Sau đó, tôi kể rõ ngọn nguồn sự việc trên trang mạng xã hội của mình.

Những cư dân mạng sẽ đòi công lý cho vợ chồng chủ quán quay ngoắt ngay tại chỗ, kêu gào rằng mình bị lừa quá thảm, muốn tôi ôm một cái.

Cuối cùng, Chu Lâm và vợ chồng chủ quán đều bị kết án.

Nếu không phải Chu Lâm không biết hối cải, nếu không phải vợ chồng chủ quán lòng tham nổi lên, thì hình của họ, chỉ là bị đuổi việc và tăng tiền nhà mà thôi.

Có những người bị trừng không thấy lỗi của mình, ngược lại còn một mực đổ lỗi cho người khác, không tự kiểm điểm, chỉ nghĩ cách người.

Hậu quả của việc như , chỉ khiến hình ngày càng nặng thêm.

Còn tôi cũng đã thu hồi lại ảo tưởng trước đây của mình.

Tôi luôn nghĩ rằng chỉ cần dựa vào bản thân là có thể dựng một thế giới như bố mẹ, chỉ riêng chuyện nhỏ này thôi mà tôi đã ngã một cú đau điếng, nếu không nhờ gia đình, tôi không dám tưởng tượng, cuối cùng chuyện này sẽ ra sao và tôi sẽ phải chịu ấm ức đến mức nào.

Tuy nhiên, tôi vẫn không oán trách lòng tốt của mình, chỉ là sau này, tôi sẽ không còn mù quáng nữa.

Sang trang đọc bộ tiếp nha~

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...