Tôi nghĩ ngợi một chút, rồi quay lại phòng kho lấy tấm bảng "Nhà ăn Từ thiện" và treo nó lên tường, trên đó rõ ràng có ghi: "Bệnh nhân và người nhà hưởng giá ưu đãi."
Như chắc sẽ không ai để ý nữa nhỉ.
Nhưng thực tế đã chứng minh tôi sai rồi.
6
Không lâu sau, tôi vô lướt mạng và thấy video về tiệm mình.
Video do một người tên "Anh hùng thám hiểm quán nhỏ" đăng, trong đó khuôn mặt tôi rõ ràng hiện lên, lớp mờ mờ trên hình ảnh chẳng che chắn gì, bất cứ ai quen biết tôi đều có thể nhận ra ngay.
Quan trọng hơn, đoạn âm thanh bị chỉnh sửa, câu chuyện trong văn bản mà blogger viết cũng bị bóp méo, họ còn lấy việc tôi hoàn tiền bằng chứng rằng tôi đã sai.
Họ ác ý cắt ghép, ghép lời tôi thành:
"Đúng , tiệm tôi đã mở mấy chục năm, không có tiền thì rất khó khăn, hoàn tiền là cách tôi giải quyết, chuyện này coi như xong, đúng không?"
Vài câu ngắn gọn đã biến tôi thành một kẻ bị bắt gặp đang sử dụng bảng giá hai mặt và chỉ hoàn tiền cho qua chuyện, như một gã chủ quán lừa đảo.
Khi tôi lại lượt thích và độ tương tác của video, nó đã nhanh chóng vọt lên top 3 của bảng xếp hạng.
Tôi lo lắng bấm vào phần bình luận, đúng như dự đoán, mười bình luận thì có đến tám bình luận là chửi rủa tôi.
"Có thể tiền không nhiều, đâu phải chuyện như thế!"
"Phân biệt vùng miền à? Thật quá đáng."
"Tìm hiểu rồi, tiệm này tên Hồng Tinh, ông già chủ quán là chủ trước, người này chắc là con trai ông ta, đúng là thứ vô lại, trẻ mà không lo học hành, lại đi lừa đảo!"
"Hèn chi không phát triển , đúng là bị những người như này !"
"Tội nghiệp blogger."
"Nếu không phải blogger phơi bày chuyện này, thì những người bình thường chắc chắn đã phải nhịn nhục nuốt trôi rồi đấy! @Cục Du lịch Giác Châu @Công an Giác Châu Các ông xem xét lại, việc này đúng không?"
"Nghĩ mà sợ, nếu chủ quán có lý thì sao lại đồng ý hoàn tiền chứ?!"
...
Những lời như nhiều vô kể.
Tôi càng đọc càng cảm thấy lòng mình lạnh lẽo.
Không ngờ dạo này tiệm lại vắng khách, người tới cũng chỉ toàn khách quen, những người khác thì luôn tôi bằng ánh mắt lạ lùng.
Không ngờ rằng tôi đã duy trì tiệm này bốn, năm năm, còn bố tôi đã giữ tiệm suốt mấy chục năm, cuối cùng lại bị hủy hoại chỉ trong một đêm.
Dù có vài bình luận lên tiếng bênh vực tôi, tất cả đều bị nhấn chìm trong dòng bình luận công kích, không để lại dấu vết.
Tôi có thể hiểu rằng những người blogger không dễ dàng, họ cần tăng lượt theo dõi để có thu nhập, không thể việc kiểu như .
Tôi nuốt nỗi ấm ức, quay video sáng tỏ ngay tại tiệm của mình.
Dù xu hướng dư luận có thể không thay đổi ngay lập tức, ít nhất tôi cũng đã cố gắng.
Điều không may là, khi tôi phát hiện ra video đó, nó đã nổi suốt bốn, năm ngày.
Nghĩa là, tôi đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để lên tiếng.
Giờ đây, bất kể tôi gì cũng đều bị coi là ngụy biện, mà khoảng thời gian trôi qua đó cũng đủ khiến người ta tin rằng tôi có thể đã "tạo dựng bằng chứng".
Nhưng tôi không thể ngồi im mà chịu oan ức.
7
Trước camera, tôi cẩn thận cầm tấm bảng "Nhà ăn Từ thiện" cũ kỹ treo trên tường, bắt đầu quay video đính chính.
"Chào mọi người, tôi là chủ tiệm mỳ Hồng Tinh, tiệm vừa xôn xao trên mạng. Xin lỗi vì đã để sự việc đi quá xa, phiền toái cho mọi người, tôi xin chân thành gửi lời xin lỗi."
"Tiệm mỳ Hồng Tinh do bố tôi mở cách đây vài chục năm, tôi tiếp quản cũng bốn, năm năm rồi. Từ những năm 90, bố tôi đã lấy mục tiêu là cung cấp bữa ăn ưu đãi cho bệnh nhân trong bệnh viện gần đây. Những người khỏe mạnh, bình thường sẽ tính giá mười đồng một bát, còn những người không có khả năng chi trả thì chỉ tính năm đồng, thậm chí có lúc không tính tiền. Tôi từng nghi ngờ ông, ông với tôi, đó là lòng nhân ái. Bạn giúp đỡ người khác, rồi người khác cũng sẽ giúp ."
"Về việc này, trước tiên tôi muốn xin lỗi. Đúng là trước đó tôi đã tháo bảng "Nhà ăn từ thiện" xuống, khiến cho khách du lịch nghĩ rằng quán của tôi có "thực đơn hai giá" và có xu hướng chặt chém. Nhưng sau khi họ phản ánh, tôi cũng đã hoàn tiền bồi thường rồi, đáng lý ra sự việc đã giải quyết."
"Nhưng bây giờ, không những ta đăng video lên mạng mà còn đổi trắng thay đen, ác ý cắt ghép, khiến tôi phải nhận tội một cách vô lý, xâm phạm quyền lợi và phạm nhân phẩm của tôi. Bây giờ độ nóng vẫn chưa giảm, trong trường hợp cần thiết, tôi sẽ dùng đến pháp lý để bảo vệ mình."
"Tin đồn sẽ chấm dứt trước người hiểu biết. Tôi mong mọi người suy nghĩ lý trí và trả lại sự thật cho tôi. Cảm ơn tất cả mọi người."
Bạn thấy sao?