Lời Nói Dối Của [...] – Chương 5

11

 

Trong vài ngày Cố Tương chờ tôi nhận lỗi, tôi không hề rảnh rỗi, mà nhanh chóng ký biên bản chấm dứt hợp đồng với các công ty liên kết với nhà họ Cố.

 

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, danh tiếng công ty tôi đã nổi như cồn.

 

Trong khi Cố Tương kiên nhẫn chờ đợi, thấy tôi hoàn toàn không có ý định tìm ta để hòa, cuối cùng ta cũng không nhịn nữa mà đến công ty tìm tôi.

 

Vừa thấy tôi, ta lập tức lạnh mặt, không với tôi câu nào, chỉ đứng đó chờ tôi đến dỗ dành.

 

Tôi như không thấy, tiếp tục thảo luận về định hướng phát triển công ty với phó tổng.

 

"Tô Tây, em tưởng là người c.h.ế.t à?" Thấy tôi phớt lờ, Cố Tương nhanh chân bước tới trách móc.

 

Tôi giả vờ ngạc nhiên ta.

 

Cố Tương mím môi: "Tô Tây, chỉ cần em nhận lỗi, sẽ tha thứ cho em."

 

Tôi: "?"

 

Anh ta điên rồi sao?

 

Thấy tôi im lặng, ta tưởng tôi ngượng ngùng.

 

Ngay lập tức, ta hạ giọng, nhẹ nhàng ôm tôi: "Được rồi, Tây Tây, đừng sự với nữa, chỉ vì quá em mà mới nhất thời ngu muội. Em không biết đâu, giấc mơ lớn nhất của cưới em về nhà. Chỉ cần em đồng ý kết hôn với , sẵn lòng hy sinh mạng sống của mình! Đừng giận nữa, dạo này Cố Dạng luôn hỏi khi nào em sẽ về nhà."

 

Cố Dạng, thằng cháu trai vô ơn đó.

 

Tôi vì không có con cái nên rất chiều chuộng nó, nó cũng có vẻ tôn trọng tôi.

 

Nhưng đến khi chết, biết sự tồn tại của Lâm Tử Dao, tôi mới hiểu rằng Cố Dạng luôn gửi tiền cho bọn họ.

 

Nó đã biết Cố Tương không chết!

 

Hơn nữa còn nuôi bọn họ!

 

Thấy tôi không gì, Cố Tương cau mày, rõ ràng là ta đã sốt ruột.

 

Tôi biết ta đang lo lắng, nhà họ Cố sắp sụp đổ, ta rất cần công ty tôi "máu" cứu giúp.

 

Tôi suy nghĩ một chút, : "Được thôi, nể mặt Dạng Dạng, vài ngày nữa chúng ta sẽ kết hôn."

 

Trong mắt Cố Tương lóe lên niềm vui mừng rất nhanh lại bị dập tắt: "Được, Tây Tây, em sẽ trở thành dâu hạnh phúc nhất thế giới. Anh đi chuẩn bị ngay."

 

Anh ta vội vã rời đi, chắc hẳn là muốn báo tin vui cho Lâm Tử Dao.

 

Tôi lén lút theo sau, quả nhiên thấy Cố Tương gọi điện thoại: "Anh đã biết Tô Tây không thể rời xa , chỉ cần lạnh nhạt ấy vài ngày, lập tức ấy đã đồng ý kết hôn với rồi!”

 

"Em , em ở Yến Đình chờ , sẽ tới ngay."

 

Tôi cúi đầu nhắn tin địa chỉ mà Cố Tương ra.

 

Người nhận là... phụ huynh của Lâm Tử Dao.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...